Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

Si-won đẻ ở đâu???

(Bài viết đọat giải: Tác phẩm được chia sẻ và ăn cắp nhiều nhất năm 2012  trên Fb)
Dạo này thấy phong trào K-pop của các em Xì-tin lên cao quá, sau cái vụ Đại nhạc hội thổ tả gì đó thấy không khí sôi sục các diễn đàn. Mấy em đội Hàn lên đầu thì gào khóc trông như nhà có đại tang, bên Anti thì được dịp chửi thả phanh với đủ các từ ngữ dìm hàng. Mình thì nghĩ khác : Kệ mẹ chúng nó, vài năm nữa đến tuổi đi làm thì nhà chúng nó tống ra đường mà kiếm cơm, đék có gì ăn thì lúc ấy xem chúng nó có thời gian mà đi đón lũ cha căng chú kiết tóc tai như lũ quái thai ấy không. Với lại đôi khi làm cha làm mẹ phải tìm hiểu xem tại sao chúng nó lại cuồng như thế để biết mà điều trị mấy đứa sắp lớn nhà mình, nếu cần cũng phải thích cùng với chúng nó ! Chứ cứ chửi thế ăn thua mẹ gì, phải không các cha mẹ nhỉ ?
Các bạn bè mình đa số 7x, 8x tất nhiên là bây giờ không ưa bọn Hàn Xẻng rồi, nhưng các ông bà cứ nhớ lại coi, hồi cuối những năm 90 khi phim truyền hình Hàn Quốc vào Việt Nam các ông các bà xem lòi mẹ cả mắt, khóc ướt cả đũng quần còn gì ?
Mới đầu là gì nhỉ, tự nhiên quên mẹ nó mất ??? À nhớ rồi : Mối tình đầu! Mình còn nhớ cái thằng Bê Con Giun (Bae Yong Joon) nó đóng vai thằng em Xan U làm bao chị em 7, 8x đòi yêu nó bỏ mẹ, tất nhiên do giữ kẽ nên chỉ dám nằm mơ thôi chứ không khóc lóc như bọn 9x. Mình có con bạn thân, nó còn bảo với mình : Sau này đi làm có tiền tao sẽ đi Hàn Quốc để gặp anh San-U ! Tao chỉ cần nhìn xong là đi về? Đấy thế mà giờ nó đã 2 đứa con, gặp chỉ nói mỗi 1 chuyện : Dạo này tao đék có TIỀN ! Mà nó lấy 1 thằng nhìn không khác gì thằng Bê Con Giun, khác mỗi 30 cm chiều cao với cái tên thôi. Tên thằng chồng nó là Mê Con Lô ! Đéo mẹ, hèn gì chả kêu đék có tiền ! Các bạn nhỉ, nhớ lại đi….
Mình cũng chả yêu gì bọn Hàn Xẻng, hồi cấp 3 mình chỉ Tuấn Vũ, Ngọc Sơn, Hương Lan...Nhạc Tây toàn nghe Bọn Này Mà (BoneyM), Nói Hiện đại (ModernTallking), Cung cấp không khí (AirSupply), … đại loại chỉ toàn Vàng hoặc Pop. Lên đại học chơi với một thằng cũng có tý máu nghệ sỹ, thế là nó đầu độc mình nghe nhạc Rook. Thôi thì đủ loại ban nhạc trên đời mà nghe tên toàn Hóa học với Súng ống Chém giết, nào là : Metalica, Guns & Roses, Slayer, Ozzi, ACDC, Sex and Piston, Scopion …. Vái đãi với toàn hình đầu lâu, tóc thì dài, nghe nhạc thì cứ phải gật gật cái đầu, càng gật mạnh thì càng chứng tỏ mình am hiểu nhạc rook ! Thế là nhiều khi đi xem thằng bạn mình nó biểu diễn mình có nghe được cái đék gì đâu, chỉ GẬT, GẬT rồi lại GẬT. Lúc đấy mà nói dại, có em nào vác bụng bầu ra hỏi mình : Anh cưới em nhé ? thì nhục, vì GẬT mẹ nó rồi còn đâu ??? Lần nào xem ca nhạc về lại chạy đi mua Salonpas dán cổ, đau cả tuần, ra đường gặp gái xinh toàn phải liếc, quay lại đau bỏ mẹ ! Giờ già rồi nghe thế đek nào được nhạc ấy nữa trừ vài bản Ballas với một đống kiến thức hỗn độn mà chủ yếu để cưa gái ! Đấy, cứ nhìn cái cách chúng ta thay đổi âm nhạc thì sẽ biết, sau này bọn 9x già đi thì chúng nó cũng nghe Anh Thơ – Việt Hoàn thôi. Mà thôi, mình định nói về cái khác, riêng về thằng bạn nghệ sỹ half season này thì phải viết riêng cho nó vài kỳ ! Mariô nhỉ!TS mày chỉ giỏi đầu độc bạn bè ! Mà mày còn bắt tao đi học đánh trống, MK, may mà tao không đi chứ giờ thành nghệ sỹ đánh trống, mỗi lần biểu diễn lại phải nhổ trụi lông nách, đau bỏ mẹ !!!
Trở lại câu chuyện về K-pop không các bạn lại không hiểu về tiêu để bài viết : Si-won đẻ ở đâu? Đây là một câu chuyện có thật và nếu thằng em Hiếu con đọc được những dòng này thì nhớ liên hệ lại với anh nhé !
Một lần mình đi uống caffe cùng với mấy anh em đá bóng uống caffe ở quán Super Ball ngay góc ngã 4 Chùa Bộc. Đến quán đã thấy đông nghịt, khoảng 30 đứa toàn 9x, chắc chỉ học lớp 10 hoặc 11 là cùng. Mình nhìn lên thấy cái băng rôn to tướng: Hội Fan Si-won (Super Junior) offline ! Xung quanh đầy poster cái thằng chết tiệt nào đó chắc là thằng có tên kia. Bọn 9x thì đứa nào đứa đấy đội 1 cái mũ in hình thằng cha ấy trên đầu, trên sân khấu con bé Chủ tịch xinh như Hàn Quốc cầm mic nói oang oang:
- Hôm nay, hội fan của anh Si-won họp nhau tại … để kỷ niệm 1 năm ngày thành lập hội, chúng ta đã làm rất nhiều việc để xứng đáng với anh Si-won đẹp trai và tài năng của chúng ta! Chúng ta phải viết thật nhiều thư hơn nữa, kêu gọi thật nhiều Fan hơn nữa để một ngày nào đó, không xa, anh Si-won sẽ đền VN và giao lưu với Hội chúng ta!
Thế là bọn bên dưới vỗ tay ầm ầm, có đứa quá khích đập chiêng gõ trống cứ như bóng đá. MK, mình cũng nghĩ thôi thì kệ chúng nó, việc của chúng nó chúng nó làm nhưng thật sự không thể không chú ý được, mấy thằng em mình cũng tròn xoe mắt thậm chí cả khách khứa xung quanh cũng thế. Phải nói rằng bọn này tổ chức rất quy củ, có khi còn hơn mấy ông bên Thành Đoàn, chương trình đâu ra đấy. Trước tiên là đọc những cảm nhận cá nhân về thằng Si-won, ai viết hay nhất được thưởng tiền mặt luôn, vãi đái thật: 500 k chứ ít đâu! Sau đó là cuộc thi nhảy kiểu K-pop, giải nhất cũng 500k. Sau nữa là phần thi Hiểu biết về thần tượng, tức là các fan phải trả lời các câu hỏi về thần tượng, nếu chính xác thì được tặng 1 đĩa DVD và poster hình thần tượng. Nói chung các câu hỏi đều rất dễ để ai cũng có phần thưởng nên mình cho rằng bọn trẻ con này rất rất thông minh và rất có tổ chức. Con bé Chủ tịch hỏi :
- Anh Si-won sinh nhật ngày nào? Bạn áo đỏ này trả lời!
- 30/2/1988 ( đại loại thế, tôi đék nhớ làm gì và các bạn đừng tra Goole làm đék gì)
- Chính xác, Chúc mừng bạn, đây là quà của bạn! Một tràng pháo tay cho bạn này nào!
Thế là cả bọn vỗ tay, con bé áo đỏ (trông cũng ngon lắm các ông anh ạ) nó nhún nhảy làm duyên rồi lấy quà, chụp ảnh bên cạnh poster thần tượng rồi lại ngồi xuống. Con bé Chủ tịch lại tiếp tục:
- Anh Si-won cao 1m bao nhiêu? Mời bạn nam đẹp trai này !
- 1m 88 (đừng tra Gúc nữa, TS các bạn, mình đék quan tâm đâu nhé)
- Chính xác, Chúc mừng bạn, mới bạn nhận quà và cùng chụp ảnh với thần tượng!
Thế là cứ lần lượt các con giời trả lời, rồi lên nhận quà, chụp ảnh… Mình thấy thằng em Hiếu con nhà mình khó chịu ra mặt. Thằng này sinh năm 87, nhưng nó ra đời sớm, chuyên ngành chạy tiền lô đề cho ông già, cao to săm trổ, bố láo nhất đội nhưng với anh em nó rất tử tế. Con bé Chủ tịch lại hỏi:
- Anh Si-won đẻ ở đâu??? Câu này rất khó và đang gây nhiều tranh cãi trong các Fan! Ai có câu trả lời sẽ được tặng thêm 01 Đĩa DVD mới nhất của Suju!! Nào các bạn???
Cả bọn Fan còn đang rầm rì thì thằng em Hiếu con giơ tay lên rồi nói:
- Anh có câu trả lời!
- Mày điên à! Kệ cha chúng nó chứ? Mình can thằng em.
- Anh kệ mẹ em!
- Nhưng anh không phải là …Mà không sao, các bạn hãy vỗ tay cho anh này nào! Mời anh tham gia với chúng em cho vui! Vỗ tay cổ vũ cho anh nào các bạn!!! Con bé chủ tịch vui ra mặt nói tiếp:
- Xin anh cho biết: Chính xác anh Si-won đẻ ở đâu?
- Anh xin trả lời: Anh biết chắc chắn anh Si-won đẻ ở LỖ …ỒN!!!
- Hahahahahahahahha, Ôi giời ôi! Đập con mèo nhà cái thằng này! Cả quán cười như vỡ chợ, thằng nào đang uống nước là phun mẹ nó ra, có ông ngã mẹ cả xuống đất…
Cả quán giờ đây cười lăn lộn, mặt con bé Chủ tịch nghệ ra, mồm há hốc, bon Fan anh Si-won cũng thế, im lặng như tờ. Thằng em mình chả cần lịch sự mẹ gì nữa tự tay giật lấy cái đĩa, gập cái poster lại nhét vào đít quần thản nhiên đi về! Con bé chủ tịch lập tức kêu các bạn thu dọn rồi cả Fan club Si-won nhanh chóng chạy ra khỏi quán, hình như nó khóc…
TSB mày! Hiếu con ơi!!

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Thơ: Viết cho ngày TẬN THẾ!

Nếu ngày mai không còn ai trên đời
Thì hôm nay rất nhiều điều phải nói
Riêng với tôi đó là một cơ hội
Để nói ra nhiều chuyện của riêng mình
Gọi cho mẹ chỉ để lặng thing
Nghe mẹ nói: Bên này mẹ KHỎE!
Nghe mẹ dặn: Cố gắng lên con nhé!
Nghe mẹ cười để biết mẹ BÌNH AN
Gọi cho thằng em để nghe nó phàn nàn
Rằng ngày xưa mình hay bắt nạt nó
Nhưng bây giờ thì đó là chuyện nhỏ
Tao với mày mãi mãi là anh em!
Gọi cho vợ rồi nói: Về sớm hơn!
Nhớ qua chợ chọn vài con MỰC!
Để anh sẽ mua thêm Bia với Lạc,
Vợ chồng mình sẽ XÕA bữa tối nay
Vì anh đi ăn nhậu bao ngày
Chưa lần nào ANH đưa VỢ đi cả!
( Đơn giản thôi chứ nếu mình mà nói:
Anh yêu em! Chắc vợ tưởng mình ĐIÊN
Rồi lại bảo: Chắc là ông hết tiền!
Nói như thế để VAY tôi thì phải??? )
Buổi tối mình sẽ ôm con gái
Để nghe con kể chuyện linh tinh
Chuyện ở lớp có cô giáo rất xinh
Rồi nó nói: Cô bảo bố có vợ! (CCMNR)
Đêm đi ngủ mình sẽ nằm ở giữa
Vợ 1 bên và con ở 1 bên
Để chẳng may TẬN THẾ lúc nửa đêm
Dẫu có chết chẳng có gì phải tiếc!
Nếu thế giới đã đến ngày hủy diệt
Sẽ chẳng còn gì ngoài 1 thứ: TÌNH YÊU!!!!

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Chuyện 4 Ô-Sin (Phân V)

Còn nữa, có hôm mình thấy ầm ầm ngoài hành lang, nhìn ra thấy khoảng 5 bà Ô-sin, bà Đại Ô-sin nhà mình đứng giữa cầm cuốn sổ trông như buổi đấu giá, bà đứng giữa dõng dạc đọc:

- Điểm 1: 2 vợ chồng 2 đứa con nhà chung cư 100 m vuông, thằng chồng hơi khó tính 1 chút, lương 2 triệu rưỡi bao ăn, con nào nhận?
- Bà để con nhà nó nhé, con đăng ký với bà từ quê rồi đấy! Một đứa nói.
- Bà để con nhận chứ, bà hứa với con rồi mà, bà còn nói …
- Im mẹ chúng mày mồm đi, cứ từ từ, có tất, con này làm! Mày mới ra biết đéo gì mà đòi với hỏi, từ từ!! Nghe tao đọc tiếp: nhà 2 vợ chồng, 1 ông bố chồng với 2 đứa con học ĐH cả, chỉ nấu cơm vài tắm rửa cho ông già 90 tuổi, nhà 5 tầng nhưng đã có người khác quét dọn, tháng 3 triệu, con nào nhận không???
- Ông già còn khỏe không bà?
- Khỏe thì khiến mày tắm làm đéo gì, hỏi ngu? Nào, con nào nhận??? Mẹ chúng mày chỉ giỏi ăn sẵn, lúc đói rã họng lại bà ơi với bà ời!!! Làm chưa ấm “lờ” đã đòi xin nghỉ về quê lại đòi lương cao! Hèn gì cái lũ chúng mày đéo ngóc đầu lên được? Thế tăng lương lên 3,5 triệu nhé!!!
- ĐỂ CON NHÀ NÓ BÀ ƠI! Con chuyên tắm cho ông bố chồng lú lẫn nhà con ở quê!
- ĐỂ TAO NHÀ NÀY, BÀ ƠI!! Con chăm người ốm bệnh viện suốt, rửa “chim” suốt ngày!!!
- CON CHỨ BÀ ƠI…. Ngày trước con phục vụ ông già liệt giường cả tháng trời, con vừa nghỉ là ông ấy chết ngay đấy!!!
- Đấy tổ sư chúng mày! Chỉ TIỀN, con này làm! Mà ông lão mày chăm trước làm sao ông chết ? Bà Đại Ô-sin hỏi.
- Con nghe nói con Ô-sin làm sau con rút cái ống thở của ông ấy đem đi rửa, khi đem vào thì ông ấy chết rồi, thế mới lạ!!!
- ĐIỂM THỨ 3…. Rồi những tiếng “ Để con nhà nó…” cứ tiếp tục vang lên.
Đấy, các bạn xem, nếu tất cả các bạn nghĩ CHÚNG TA là người chọn Ô-sin cho gia đình mình thì chúng ta nhầm. Chính bọn Ô-sin mới là người chọn CHÚNG TA! Rồi chuyện luân chuyển Ô-sin từ nhà này sang nhà kia là bình thường mà gia chủ đôi khi cứ tưởng là nhà có Ô-sin mới tốt hơn hẳn Ô-sin cũ. Chính bà Ô-sin kể với mình, có gia đình được bà Ô-sin môi giới cho 1 bà ế chồng khỏe mạnh chăm chỉ làm giúp việc, chỉ mỗi tội bà này nói luôn mồm, tọc mạch đủ chuyện. Chả là nhà này có ông nội ốm liệt nằm 1 chỗ, một hôm nhà có khách đến chơi, khách hỏi thăm ông nội nhà ấy:
- Ông có ăn được không hả 2 bác? Chủ nhà chưa kịp trả lời Ô-sin đã nói ngay:
- Úi giời! Trông thế mà ăn khỏe “nắm” ông ạ, cơm con đưa “nên” mồm là hút thun thút. Có hôm 4 bát bay như chơi, HỐC cho nắm vào rồi đánh DẮM thối um cả nhà bác ạ!!!
- Ấy, cô nói gì thế, để …. Chủ nhà cố cản…
- Để cháu kể cho, bà có chăm ông đâu mà bà đòi kể. Ông trông thế mà biết đấy, không “nẫn” đâu, hôm cháu tụt quần ông ra “nau” c…. ông còn xấu hổ “nấy” tay che đấy bác ạ! HÍ HÍ HÍ HÍ!!! 
Thế là nhà người ta giận quá, cho nghỉ ngay, đòi lại tiền môi giới rồi yêu cầu đổi người khác. Nói thật ra thì làm đếch có ai khác, bà Ô-sin ngay lập tức điều ngay 1 đứa từ nhà khác ít nói hơn 1 chút sang nhà kia, chuyển con bé tọc mạch về nhà này, thế là lại đâu vào đấy. Cứ xảy ra chuyện lại chuyển đổi, không khác cái vụ luân chuyên cave từ khu vực này sang khu vực kia. Cũ người mới ta mà!
Nhưng thôi, lan man về Ô-sin quá, quay lại gia đình mình thôi! Bà Ô-sin ở với gia đình mình được gần 1 năm bắt đầu có dấu hiệu nhờn thuốc, chỉ lo môi giới Ô-sin mà bỏ rơi công việc chính. Đầu tiên là liên tục đưa con bé đi khắp nơi để môi giới Ô-sin với bà, có hôm mình về nhà sớm không thấy con đâu, nhà cửa tanh bành, gọi điện cho bà ấy thì bà ấy bảo đang ở nhà người quen vì người ta đi chợ nên khóa cửa cả 2 bà cháu ở trong. Mình gần như phát khùng vì lo cho con, giận điên lên nhưng vẫn cố bình tĩnh hỏi:
- Bà bị nhốt ở đâu?
- Tôi không biết, gần nhà chú thôi!
- Bà tả cho cháu xem nào?
- Chú đi xống đường rồi rẽ trái, đến cái ngã 3 thì lại rẽ phải, qua cái chỗ có 3 bà đang đứng nói chuyện thì đi thẳng, à mà còn 2 bà thôi, 1 bà áo xanh vừa về rồi! Bà áo xanh đi về phía nhà chú đấy, chú cứ thấy bà áo xanh thì hỏi là bà ấy chỉ cho!
- Ối trời ôi! Bà chỉ đường thế thì ÔNG NỘI cháu cũng không tìm được! Bà đọc địa chỉ cho cháu chứ?
- Ở đây chả có ai mà hỏi địa chỉ! Hay chú vừa đi vừa hỏi nhà bà Tý, vợ ông Ngọ, có 2 đứa con là Mão và Dậu!
- Ối giời ôi! Con lạy bà, cái khu tập thể to tổ bố thế này lại toàn nhà tầng thì ai mà biết nhà ấy???
Cuối cùng, sau 1 tiếng sục sạo quanh cái khu tập thể rộng bát ngát ấy mới thấy 2 bà cháu. Mình giận đến mức bảo vợ cho bà ấy nghỉ ngay, lo nhất là đứa bé bị bà ấy đưa đi linh tinh, nói dại nhỡ có vấn đề gì thì ân hận cả đời. Nhưng vợ lại tiếc, lại căn dặn rồi bứt bà hứa nọ hứa kia rồi vẫn để bà ấy làm tiếp. Chắc vợ mình sợ cái trò luân chuyển! 
Nhưng càng ngày thì bà Ô-sin nhà mình càng đam mê kiếm tiền môi giới, có hôm mình về đến nhà lại không thấy bà ấy đâu, con bé thì gửi bên ông hàng xóm phụ tá 83 tuổi của bà. Mình càng hoảng, chỉ sợ chẳng may con bé mà bị “làm sao” thì đúng là có chết cũng không rửa hết tội của bố mẹ. Mình lại đòi đuổi, vợ lại tìm cách dàn hòa, rồi van xin mình bỏ qua, nào là bà ấy biết rồi, bà ấy không thế nữa đâu…. Mình thương vợ, lại bỏ qua!!!
Được hơn năm rưỡi, con bé cũng vào mẫu giáo, bà Ô-sin càng nhàn hơn, đã thế lương đã đòi tăng lên 3 triệu. MK, khác đếch gì kỹ sư mới ra trường, cả ngày đi chơi, chiều đón con bé, tối nấu bữa cơm, 8h vứt bát đũa đấy đi tập thể thao, thứ 7 và chủ nhật cả nhà về ngoại nên bà ấy tha hồ đi chơi. Đấy, khác đếch gì đi an dưỡng, ngoài lương chính 3 triệu ra mỗi tháng kiếm thêm được 5 triệu tiền môi giới, quá ổn còn gì! Rồi thỉnh thoảng lại còn thế này nữa mới chơi chứ:
- Tôi thiếu 2 triệu thì đủ mua 5 chỉ vàng, cô chú cho tôi tạm ứng trước nhé!
- Ối giời! Bà giàu hơn cháu rồi, cháu thiếu 10 triệu thì đủ mua 2 chỉ, bà cho cháu nợ 3 tháng tiền lương nhé ???
Rồi có hôm lại nói:
- Nhà cô chú có két sắt, cho tôi gửi 2 cây vàng nhé! Để ngoài tôi sợ mất!!!
Đấy, Ô-sin như thế đấy, có nhà ai có được Ô-sin như nhà mình chưa???Rồi đi ra đường thì gần như cả tổ dân phố lao vào mách:
- Ô-sin nhà mày có người yêu đấy, ông xe ôm kia kìa!
- Ô-sin nhà mày kinh nhỉ, đeo dây chuyền vàng cơ à!
- Ô-sin nhà mày đẹp hơn cả chủ, béo tốt hơn cả vợ chồng mày đấy!
- Hôm qua tao gặp Ô-sin nhà mày ở Lăng Bác đấy, đi với ông xe ôm!
Ối giời ôi! Xin các ông bà, để cho TÔI yên! Kệ mẹ Ô-sin nhà tôi! Dân Việt Nam mình đúng là tuyệt vời, ngứa mắt mà không đi mách thì không chịu được. Mình thì cố chịu đựng, nhưng Ô-sin nhà mình tuyệt vời, càng ngày càng không coi gia đình mình ra gì, thích là làm, vì nhà này có dám đuổi tôi đâu??? Có hôm mình về nhà lúc 3h chiều thấy 1 mình bà ở nhà nhưng kéo rèm lại cho đỡ nắng rồi bật 6 bóng đèn tuýp (âm trần) lên đọc báo, điều hòa để 18 độ, trên người còn đắp thêm cái chăn trong khi ngoài trời 38 độ. Vãi đái với bà! Mình nói:
- Sao bà không mở cửa cho sáng, bật đèn làm gì cho tốn điện?
- Nắng lắm, tôi không chịu được!
- Ối giời! Sao bà không bật quạt thôi, bật điều hòa làm gì, tiền điện nhà mình 1,5 triệu 1 tháng đấy?
- Tôi vừa lau nhà, nóng quá bật lên 1 chút, định tắt thì chú về!
Nhưng có hôm mình về lúc 5h, cả nhà lạnh toát, điều hòa bật hết cỡ nhưng không có ai. MK thế này thì chết, mình gọi điện thoại cho bà ấy ngay lập tức:
- Bà đi chơi sao không tắt điều hòa?
- Tôi tắt rồi chứ, điều hòa nhà chú nó hỏng hay sao ý, nó tự …bật lên thì có???
Tối về, lúc ăn cơm mình nói lại, có cả vợ ngồi đấy thế là giãy đành đạch lên bảo: Chú vu oan cho tôi, tôi già nhưng chưa đến nỗi hay quên đâu!!! Rồi lăn ra khóc không ăn cơm, lấy quần áo đòi nghỉ việc. Mình quá giận, muốn cho nghỉ lắm rồi nhưng thấy vợ van nài an ủi bà ấy, lại thấy thương con bé không có ai đưa đón lại cố nhịn, nuốt cục tức vào họng…
Thế mà mình cũng nhịn được thêm mấy tháng nữa cơ đấy. Nhưng đến 1 ngày, người cho bà ấy nghỉ chính là VỢ mình! 
Chuyện là thế này, một hôm ông ngoại đi ngang qua nhà mình thì nhìn thấy con bé trông nhếch nha nhếch nhác, mồ hôi nhế nhại chơi 1 mình ở giữa sân nắng còn bà Ô-sin thì chống nạnh đứng buôn chuyện với mấy bà đồng nghiệp khác. Thế là gọi ngay cho vợ mình mắng cho 1 trận cái tội để Ô-sin làm loạn, chỉ lo kiếm tiền không lo cho nhà chủ. Vợ giận lắm, về nói với bà ấy:
- Ông nhà cháu thấy bà để con bé nhếch nhác mồ hôi đứng buôn chuyện đấy!
- Ông nhà cô nhìn nhầm rồi nhé, làm gì có chuyện ấy, cô đừng đổ điêu cho tôi!
Mình chỉ nói 1 câu:
- Bà có thấy ÔNG nào nhìn nhầm CHÁU không? Thế là bà ấy gào lên ngay:
- Cô chú không thích thì tôi nghỉ, tôi thiếu gì chỗ ….. hu hu hu hu
- Thôi, cháu chỉ nhắc bà thế, bà thông cảm, ông cháu xót con bé!!! Vợ lại an ủi.
Nhưng Ô-sin nhà mình hoành tráng, hôm sau gọi thẳng cho ông ngoại chất vấn luôn: 
- Ông nhìn thấy tôi ở chỗ nào? Ông nhìn thấy lúc nào? Ông có nhìn kỹ không?...
Ông ngoại là lãnh đạo trong quân đội, không nói câu gì. Đến cả tuần sau mới nói với vợ mình. Vợ không thấy nói thêm 1 câu nào nữa, CHO NGHỈ LUÔN!
Nhưng thật kỳ lạ, chính bà ấy lại van xin ở lại, xin không được lại hạ giá xuống 2,5 triệu 1 tháng, rồi lại bảo làm khuyến mại cho 1 tháng để sửa chữa lỗi lầm… Xin mãi không được tiếp tục viết thư dài 2 trang A4 để kể lể rồi gửi ông hàng xóm gửi tận tay vợ mình, chắc sợ mình xé!!!
Nhưng thật may là nhà có con em họ lên học Đại học, mặc dù nó phải học nhưng nói chung là không phải lo chuyện đưa đón cho con bé nữa. Nhưng điều tuyệt vời nhất là mình không phải nhịn như nhịn cơm sống nữa, tự nhiên thấy cuộc sống thanh thản hẳn! Ôi Ô-sin ơi! TÔI LẠY Ô –SIN !!!