Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Tẳn văn: Tấm gương người cảnh sát nhân dân!


(Lưu ý: Chuyện có thể có thật!)
Tôi biết nhiều người trong số các bạn không ưa các anh cảnh sát, đặc biệt là CS Giao thông, nhiều người còn coi các anh CSGT như KẺ THÙ. Tôi thì khác, tôi nghĩ rằng trong bất cứ môi trường nào cũng có kẻ tốt, người xấu - kể cả môi trường ĂN CƯỚP, nói thế cho nhanh! Tôi từng gặp nhiều cảnh sát trong cuộc đời mình, có người tốt, có người chưa tốt, có người lúc tốt lúc chưa tốt theo THỜI TIẾT và HOÀN CẢNH công tác. Nhưng có lẽ trong đời, tôi chưa bao giờ gặp được 1 CSGT nào như đồng chí CSGT ngày ấy! Chuyện là thế này:
Năm 1996 tôi và bố tôi đi xe đò về Ý Yên – Nam Định tảo mộ, ngay sau hôm tảo mộ, tôi và bố tối mượn xe máy ông chú lên TP Nam Định thăm người quen. Vốn tính cẩn thận và sợ CSGT như sợ CỌP, bố tôi mượn luôn cả giấy tờ xe máy cho yên tâm. Hai bố con lái xe theo đường 10 đi Nam Định, lúc đến TP Nam Định lúc qua cái ngã tư chết tiệt gì gì đó thì 1 đồng chí CSGT mang lon Thượng úy chặn lại, đồng chí bảo: Lỗi VƯỢT ĐÈN VÀNG! Mời bác cho kiểm tra bằng lái và giấy tờ xe!
Bố tôi run như cầy sấy lập cập đưa giấy tờ cho đồng chí kiểm tra, đại loại loằng ngoằng 1 lúc đồng chí đòi 50k ( hồi ấy xăng là 4k/lít), không phải ghi giấy phạt, sử lý nhanh cho 2 bố con tiếp tục lên đường, TỐT đéo chịu được. Tôi bảo:
- Thôi bố đưa luôn cho nó đỡ loằng ngoằng, nhanh còn về!
Lúc bố tôi đưa tay vào áo khoác lấy ví thì mới nhận ra 1 điều kinh khủng: Quên cmn ví tiền ở quê rồi. Bố tôi cẩn thận, ví nhét xuống chiếu nằm đè lên, sáng buồn ỉa chạy vào vệ sinh rồi quên luôn. Tôi hồi đó là sinh viên chả có đồng mẹ nào, 2 bố con đứng nhìn nhau mất 10 giây… Cuối cùng bố tôi ra nói với đồng chí CSGT:
- Xin lỗi đồng chí Thượng úy, 2 bố con đi vội quên mất tiền, mong đồng chí thông cảm, có tiền tôi đưa ngay!
Rồi bố tôi dở bài PHÂN TRẦN quyền ra: tôi là cán bộ Bộ N, tôi quê ở ngay khu Y, rồi tôi thế nọ tôi thế kia 1 lúc thì đồng chí CSGT cũng thương tình. Đồng chí bảo:
- Thôi, tha cho 2 bố con, lần sau đi đứng cẩn thận, cầm giấy tờ xe rồi đi đi!
Ối giời ôi, mừng rơi nước mắt, suýt nữa tôi định hôn tay anh CSGT và gọi anh là Đại ÂN NHÂN, nhưng khi cầm lại giấy tờ xe thì bố tôi hốt hoảng:
- Ô đồng chí ơi, đây không phải giấy tờ xe tôi, biển không đúng?
- Làm gì có chuyện đó, tất cả có 4 cái đây, chú xem xem cái nào!
Hai bố con tôi kiểm tra đi kiểm tra lại cũng không có cái giấy tờ xe nào giống với xe bố con tôi mượn, đéo hiểu nó đi đằng nào. Bố tôi hốt hoảng thật sự, mất thì bỏ mẹ chứ chả chơi.
- Không có cái nào anh ạ!
- Ô hay nhỉ? Làm gì có chuyện đó! Tôi chỉ đứng đây chứ đi đâu! Đồng chí CSGT cũng hốt hoảng không kém…
- Nhưng không có thật! Bố tôi thểu não.
Tôi điên lắm, lúc đó tôi đéo nể nang gì nữa, chắc mình không có tiền nên nó chơi khó mình rồi, tôi gào lên:
- Anh tha thì tha, việc gì anh phải giấu giấy tờ của bố em!
- Ấy chết, em đừng nói thế, phải tội chết, anh lấy làm gì? Lúc này tình thế đảo ngược hoàn toàn, đồng chí CSGT giờ cứ như tội phạm, ấp a ấp úng..
- Bố em không có tiền thì anh vứt giấy tờ đi rồi chứ gì! Tôi tấn công tiếp, tầm này chả sợ đéo gì thằng nào.
- Làm thế phải tội chết, không có đâu, anh không làm thế đâu! Hay chú cứ KHÁM cháu đi! Đây, chú khám người cháu đi! Đồng chí CSGT lục hết túi phải túi trái, túi áo rồi túi quần lôi đủ mọi thứ để hết lên bàn từ dùi cui, còi, vé phạt, ví tiền … cho bố con tôi kiểm tra.
- Đấy, chú thấy chưa, hay chú khám CẢ NGƯỜI cháu đi! Đồng chí thành thật nói rồi đứng dạng háng cho bố tôi khám.
- Bố cứ khám đi! Tôi bảo bố tôi. Bố tôi lúc đó cũng hoảng, chả còn sợ CSGT nữa mà sợ mất giấy tờ hơn nên thò tay nắn bóp từ gót chân đến cổ đồng chí Thượng úy. Nắn bóp chán, bố tôi nói:
- Hải, con khám đi, bố chả thấy gì!
Thế là tôi lại nắn bóp từ chân lên cổ đồng chí CSGT, thậm chí tôi còn bóp nhầm cả vào CÀ của đồng chí! MK! DÙI CUI đồng chí to to là!
- Đấy, thấy chưa, cháu lấy làm gì! Bác khám luôn cái bốt của cháu cho an tâm!
MK, đồng chí CSGT tốt thế chứ, cho nhân dân khám hết từ CƠ THỂ đến NƠI TRÚ ẨN. Bố con tôi lại lục tung cả cái bốt cũng chả tìm thấy gì.
- Mất cụ đâu rồi, hay đồng chí đưa nhầm cho đứa nào rồi? Bố tôi than thở.
- Thôi, cháu xin lỗi bác, nếu đưa nhầm thì người ta quay lại trả cháu lại trả cho bác, giờ bác đi đi. Mai quay lại đây!
- Còn xăng đêk đâu mà đi! Bố tôi xẵng giọng.
- Bác ra kia mà đổ xăng! Đồng chí CSGT an ủi.
- Có tiền đêk đâu mà đổ! Tôi bồi thêm.
- Để cháu đổ xăng cho bác về quê, bác vào đây!
Ôi MK, đời tôi và cả đời bố tôi cũng chưa bao giờ được thế này, có nằm MƠ cũng không tưởng tượng CSGT đổ xăng cho mình. Nhưng mà nó làm mất giấy tờ của bố con tôi nên lúc đó chúng tôi coi chuyện đó là bình thường…
Khi về đến quê, bố tôi kể lại sự việc với ông chú về vụ mất giấy tờ, chú tôi kêu ầm lên:
- Không mất đâu, em đưa NHẦM giấy tờ xe cho bác, giấy tờ xe bác đi em cầm, đưa nhầm giấy tờ xe em đi cho bác! Chắc bác không để ý, thằng CS cũng không kiểm tra chỉ nhăm nhăm Phạt lấy tiền nên không biết là nhầm! Giờ quay lại mà lấy!
Ối giời ôi! Bố tôi hốt hoảng: Ôi thôi chết cm tôi rồi, giờ làm thế nào bây giờ! Làm sao mà lấy lại được giấy tờ xe đưa NHẦM cơ chứ. Ăn nói thế nào? Mà tao lại còn KHÁM nó nữa chứ, tao còn BÓP cả vào DÁI nó nữa! Rồi nó còn đổ cả xăng cho mà đi nữa chứ! Ôi giời ôi là giời ôi!
Tôi bảo:
- Lúc khám con cũng BÓP DÁI anh ấy!
- Thế là cả bố bóp con bóp! Bố tôi vò đầu.
Cuối cùng, bàn chán, bố tôi quyết định tự đi lấy, bố tôi bảo: Mình cất cái xe này ở nhà, đi cái xe này cho đúng giấy tờ! Về lý, nó không cãi được mình, về tình thì mình trả nó tiền đổ xăng mà cùng lắm là nộp phạt! Tôi bảo:
- Còn nữa, bố cho anh ấy bóp DÁI 2 phát, CHỊU hộ con 1 phát!
- Không phải lúc ĐÙA, TSM! Bố tôi gào lên….
Chiều bố tôi về, lúc ngồi ăn cơm, bố tôi bảo: “Chú CSGT tốt quá, trả lại hết cả giấy tờ, tao gửi tiền xăng cũng không lấy, nộp phạt cũng không cho, lại bảo: Cháu cũng có lỗi không kiểm tra giấy tờ, coi như chịu phạt tiền xăng!”
- Anh ấy không nói thêm gì nữa hả Bổ? Tôi hỏi.
- À, còn 1 câu, lúc tao sắp đi, anh ấy bảo: Bác bóp DÁI cháu đau đéo chịu được! Tự nhiên tao thấy ÂN HẬN quá!

Vậy đó thưa các bạn, đời tôi chưa bao giờ gặp được anh CSGT nào tốt như anh CS Nam Định đó, sau này tôi muốn tìm gặp lại anh mà không biết tìm ở đâu, cũng chả biết anh tên gì! Chỉ biết anh là thượng úy CSGT! Tôi luôn cầu chúc cho anh gặp nhiều may mắn trong cuộc sống, mạnh khỏe, an khang.. còn về hạnh phúc thì đương nhiên rồi vì CHIM anh TO thế không thể bất hạnh được! Chắc bây giờ anh phải lên chức Thượng Tá rồi cũng nên, mà không, chắc phải THƯỢNG TƯỚNG! Một lần nữa xin trân trọng cám ơn và vô cùng xin lỗi anh! Anh là tấm gương SÁNG cho CSGT cả nước noi theo: VÌ NHÂN DÂN QUÊN MÌNH, VÌ NHÂN DÂN HY SINH!
Quần chúng XẤU XA và ÂN HẬN đến suốt đời của anh: Hoang Hai Nguyen!

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Những câu chuyện cuộc sống! ( Tiếp theo)


1, Chuyện hỏi thăm :
- A lô ! Anh đang ở đâu đấy ?
- Anh đang ở cơ quan !
- Anh đang làm gì ở cơ quan thế?
- ???!!! Đương nhiên là làm việc !
- Ý em là anh làm việc gì ?
- Thì anh đang làm báo cáo !
- Báo cáo ai mới được chứ?
- Đương nhiên là báo cáo TGĐ?
- Thôi được rồi, xong báo cáo anh phải về ăn cơm ngay đấy nhé !
- Vâng! Thế em đang làm gì thế ?
- Em đang ở nhà ?
- Em đang làm gì ở nhà ?
- Em đang nấu ăn ! Ơ hay anh hỏi lạ thế ?
- Lạ cái gì ? Ý tôi là cô đang nấu món gì ?
- Thì đang nấu canh !
- Canh gì ?
- Ơ hay …canh hến !
- Xong canh hến thì nấu món gì?
- Xào măng?
- Thôi được rồi, xào măng xong thì múc vào đĩa rồi thì tôi về ăn cơm !

2, Chuyện sinh nhật :
- A lô, tối nay anh đi sinh nhật anh T « Victor » đấy! Anh không ăn cơm nhà đâu!
- Sao lại sinh nhật anh T « Victor » nữa à! Em thấy anh đi SN anh ấy lâu rồi còn gì!
- Đương nhiên là lâu rồi, chính xác là …năm ngoái!

3, Chuyện thằng Nam « Teo »
Tôi có thằng bạn thân học cùng Đại học, tên nó là Nam, nó gầy quắt nên gọi là Nam « Teo ». Nó ghét cái tên ấy lắm! Thỉnh thoảng, khi nghe 1 bản nhạc nào đó tôi thường hay hát theo giai điệu của nó, kiểu như thế này : Teo Teo tèo téo tèo TEO… Thế là nó chửi ầm lên : Teo teo cái BUỒI!

4, Chuyện Game Show : Đừng để tiền rơi !
- Vợ : Anh ơi sao cái bọn chơi này NGU thế nhỉ ?
- Chồng : Nó thông minh đấy chứ, vào đến câu thứ 5 mà vẫn còn 90 triệu còn gì ?
- Vợ : Sao nó không DỪNG CUỘC CHƠI ở đây luôn nhỉ ? Càng chơi càng thua còn gì ?
- Chồng : ÔI, TÔI LẬY BÀ !!!! Đây không phải Ai là Tỉ phú !
Đề nghị chương trình Đừng để tiền rơi không bao giờ cho vợ tôi tham gia nhé, chắc chắn vợ tôi sẽ DỪNG CUỘC CHƠI ngay giây đầu tiên sau khi nhận 200 triệu và RA VỀ đấy!

5, Chuyện xào miến :
- Sao miến em xào MẶN thế hả ?
- Không phải mặn đâu, nó KHÔNG ĐỀU thôi ! Anh thử chỗ này đi !
- …
- Thế nào ??? Thử thêm chỗ bên này đi ???
- …
- Thế nào anh ??? Hay thử…
- THÔI NGỪNG! Sờ tốp ! Đúng là KHÔNG ĐỀU thật, MẶN không đều ! Chỗ này mặn vừa, chỗ này mặn chát, chỗ này mặn khé cả lưỡi, riêng chỗ này đặc biệt hơn : ƯỚP CÁ cũng được !!!

6, Chuyện con gái :
- Bố ơi, câu « Chuột sa chĩnh gạo » nghĩa là gì ạ ???
- Con ra mà nói mẹ ấy, đó là HOÀN CẢNH của mẹ cái hồi …CƯỚI BỐ!

7, Chuyện cưới xin :
- Anh này! Sao cái con bé Y nó lại để có thai đến tháng thứ 3 mới cưới nhỉ ?
- Anh chịu, có thể do 2 tháng thì hơi sớm còn 4 tháng thì quá muộn !

8, Chuyện 2 con XE :
Ông Trà đá và ông Xe ôm khu tập thể tôi hay đánh cờ với nhau, hai ông đều 60 tuổi. Ông Xe ôm đánh giỏi hơn nên cứ 10 ván ông Trà đá mới thắng được 1 ván. Một hôm, ông Trà đá may mắn chộp được con « XE » của ông Xe ôm rồi giấu ra sau lưng, ông Xe ôm xin hoãn không được liền giằng lại, ông Trà đá vùng ra rồi bỏ chạy, ông Xe ôm chạy đuổi theo, vừa đuổi vừa gào : Trả XE cho tao, thằng chó, trả XE cho tao. Ông Trà đá chạy một mạnh lên nhà đóng cửa, ông Xe ôm đập cửa ầm ầm : Trả XE cho tao đồ chó !!! Khi ông Xe ôm quay lại, Xe máy của ông cũng không còn ! Hôm đó, ông mất 2 con XE ! ĐCM đen đen là! Sau này khu tập thể tôi có những …2 ông bán Trà đá, 2 ông không còn đánh cờ với nhau nữa, MK !!! Thỉnh thoảng 2 ông chửi nhau, một trong 2 ông nói: Trả XE cho tao, đồ chó!!!

9, Chuyện đêm khuya:
- Con ngủ chưa anh?
- Con thì chưa, nhưng ANH thì NGỦ rồi! Mong em ĐỂ YÊN cho anh NGỦ! Cảm ơn!