Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Bản tin HHN: Chào tháng 10!


- Mèo Xù – tác giả cuốn sách “Đừng chết vì yêu”, tên thật là Đằm Thị Thắm, sinh năm 1987, tại Hà Nội (HN hiếm người tên Thắm lắm đấy nhé!) vừa qua đã có bài phỏng vấn trên báo lá cải VNnet chia sẻ QUAN ĐIỂM về việc nói không với SEX trước hôn nhân. Sau bài báo Mèo Xù đã trở thành đối tượng ném đá của cư dân mạng với đủ loại từ ngữ dìm hàng mà chủ yếu lại là về NHAN SẮC xưa nay hiếm của iem. Khổ thân em, lần sau em nên GHI CHÚ vào bìa sách để đám độc giả 90% sex cmn từ trước khi YÊU biết rằng: QUAN ĐIỂM đéo liên quan đến NHAN SẮC!
- Ủy ban An toàn giao thông Quốc gia và các cơ quan thông tin truyền thông Trung ương và địa phương đã thường xuyên thông tin kịp thời về tình hình trật tự, an toàn giao thông từng ngày trong đợt nghỉ lễ mồng 2/9 nhưng toàn quốc vẫn xảy ra 186 vụ TNGT, làm chết 114 người, bị thương 145 người. Thế mà Ngành Du lịch vẫn kiên trì quảng bá VN là ĐIỂM ĐẾN AN TOÀN!
- Bộ Công thương vừa công bố để lấy ý kiến cho dự thảo Nghị định về quản lý sản xuất, kinh doanh bia. Theo đề xuất của cơ quan này, Chủ quán không được bán bia cho người có biểu hiện say bia rượu; không bán bia cho phụ nữ có thai; người bị bệnh vì lạm dụng bia rượu…Điều này có nghĩa là, khi có khách đến mua bia, chủ quán phải đưa máy đo khí thở để kiểm tra lượng cồn trong khí thở, nếu xác định khách không say bia rượu thì tiếp tục cho đưa khách que thử thai (12 ngàn/que, nam giới thì bỏ qua), tiếp đến nếu khách không có thai thì yêu cầu khách ký bản cam kết không có tiền sử bị bệnh vì lạm dụng bia rượu, cuối cùng thì được phép bán bia cho khách!
- Phó tổng giám đốc Vietinbank Capital - Phạm Vân Anh chính thức thôi nhiệm tại đơn vị này từ 5/9 vì lý do cá nhân. Bà (hoặc Em, Cháu..) Vân Anh sinh ngày 29/5/1989, bà đảm nhận chức Phó tổng giám đốc tại VietinBank Capital từ 1/4/2013 (lúc mới có 24 tuổi) cho đến khi rời khỏi vị trí này vào ngày 5/9/2014. Bà là 1 người vô cùng tài giỏi khi vừa phải là CON của Chủ tịch VietinBank - ông Phạm Huy Hùng và đồng thời là VỢ của Nguyễn Như Dương (sinh năm 1984), Giám đốc Vietinbank chi nhánh Đống Đa, Hà Nội. Không biết LÝ DO từ nhiệm của bà, nhưng bà trông rất TEEN và XINH, Ban LÃNH ĐẠO Vietinbank đã khóc hết nước mắt vì nhớ BÀ (hoặc CON, VỢ…)!
- Iphone 6 vừa ra mắt ngày 9/9/2014 vừa qua khiến tình trạng NẠO PHÁ THAI tăng đột biến ở VN! Khi chúng tôi phỏng vấn 1 cô gái trẻ (xin được giấu tên) chuẩn bị lên bàn HÚT rằng: Tại sao không quen biết mà em lại cho anh ấy QUAN HỆ? Thì cô ấy trả lời: Tại…anh ấy dùng Iphone 6 ạ!
- Hơn 9.000 thí sinh xếp hàng rồng rắn để dự thi công chức vào Cục thuế HN là 1 dấu hiệu tốt cho Ngành thuế nói riêng và công chức nói chung. Điều đó cho thấy rằng mặc dù biết rằng làm công chức là LƯƠNG THẤP, công việc BUỒN TẺ, luôn chịu sự SOI MÓI của dư luận…Nhưng các bạn trẻ với tinh thần “ Vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hy sinh” đã không ngại gian khổ!
- Bộ Lao động Thương binh và Xã hội vừa công bố bản tin cập nhật thị trường lao động số 3 năm 2014. Theo đó, tỷ lệ thất nghiệp của cả nước là 1,84%, thấp nhất trong vòng một năm qua. Không biết Bộ đánh giá theo tiêu chí nào chứ như thế thì LẠC QUAN quá, con số 1,84% hoàn toàn phù hợp với số BỆNH NHÂN mất sức lao động đang nằm viện. Cũng không biết Bộ đánh giá theo tiêu chí nào? số liệu căn cứ vào đâu? định nghĩa thế nào về Nghề nghiệp? Chứ kiểu này thì : Xe ôm, trà đá, đánh giày, bán rong vỉa hè, đứng đường, ngồi quán Karaoke, cắt tóc thư giãn …đều được coi là NGHỀ NGHIỆP cũng nên.
- Khoảng tháng 3/2014, trong vòng hai tuần trước khi nghỉ hưu, ông Nguyễn Thành Rum - Giám đốc Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch đã ký hàng loạt quyết định bổ nhiệm, đề bạt cán bộ tại hai đơn vị là nhà tập luyện thể thao Phú Thọ và Trung tâm huấn luyện và thi đấu thể dục thể thao thành phố. Ngay sau đó, lãnh đạo TP HCM đã yêu cầu thu hồi, hủy bỏ 20 quyết định, văn bản liên quan việc bổ nhiệm, đề bạt cán bộ được cho là không đúng quy định. Trước đó, một sự việc tương tự xảy ra đã gây xôn xao dư luận khi nguyên Tổng Thanh tra Trần Văn Truyền trước khi nghỉ hưu đã ký một loạt quyết định bổ nhiệm cán bộ tại đơn vị này vào đầu năm 2011. Đấy, biết ngay là phong trào Công hiến hết mình trước khi NGHỈ HƯU đã trở thành TRUYỀN THỐNG rồi mà!
- Bảo tàng Lịch sử Quốc gia đang giới thiệu triển lãm nói về "Cải cách ruộng đất 1946-1957" với các hiện vật, tài liệu trưng bày được chia làm bốn nội dung cụ thể. Ở Phần "Sai lầm và sửa chữa sai lầm" giới thiệu một số ảnh tư liệu lịch sử, nghị quyết, thông tư, chỉ thị, công văn của Đảng, báo cáo kết quả sửa sai của một số địa phương. Phần trưng bày này khiến một bộ phận người xem cảm thấy 'sơ sài', bởi những câu chuyện về số phận của con người bị oan sai, giờ con cháu họ sống ra sao, nghĩ gì về thời kỳ mà ông cha họ đã trải qua thì lại không thấy đề cập tới. Ông Nguyễn Văn Cường, Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quốc gia cho biết: "Không nhất thiết phải phơi bày toàn bộ những sai lầm của lịch sử". Vậy có lẽ triển lãm nên đổi tên chủ đề là “Những THÀNH TỰU của CCRĐ” thì chính xác hơn!
- Ngay tại trụ sở TAND huyện Triệu Sơn, từ Chánh án Lê Ngọc Hiệp đến thẩm phán Lê Thị Thu và thư ký Lê Sỹ Thuần đều hùa nhau “ngã giá” với bị cáo Nguyễn Bá Quý bị truy tố về tội “cưỡng đoạt tài sản”. Khi bị can đưa 10 triệu đồng, vị Chánh án nói luôn: “Ngần đó chưa đủ đi tỉnh”. Khi được ông Thuần hương dẫn lên Tỉnh mất 20 triệu, ở huyện hết 30 triệu, ông Quý xin xuống 20 triệu thì ông Thuần không đồng ý, nói: “Tội cưỡng đoạt khoản 2 ĐÉO ai cứu được!” (theo đoạn ghi âm). Hiện nay các ông nêu trên đều tạm dừng công tác để phục vụ điều tra, nhưng là một người dân, cá nhân tôi thấy việc công dân Nguyễn Bá Qúy MẶC CẢ với Chánh án giữa CÔNG ĐƯỜNG trang nghiêm như vậy là ĐÉO thể chấp nhận được! Cái gì nó cũng có GIÁ của nó chứ???
- Bộ phim “Sống cùng lịch sử” của đạo diễn Nguyễn Thanh Vân hiện đang gây bão trong giới truyền thông bởi số tiền làm phim lên đến 21 tỷ đồng nhưng không bán nổi dù chỉ... một tấm vé. Trước đây, phim “Lý Công Uẩn” (đạo diễn Cận Đức Mậu) tiêu tốn cả trăm tỉ đồng, được đem qua Trung Quốc quay nhưng rồi vẫn bị xếp vào kho. Phim “Huyền sử thiên đô” (đạo diễn Phạm Thanh Phong, Đặng Tất Bình) tốn hết 60 tỉ đồng, hoàn thành chậm, không kịp chào mừng 1.000 năm Thăng Long, giờ cũng đem xếp kho. Còn phim “Thái sư Trần Thủ Độ” (đạo diễn Đào Duy Phúc) tốn 57 tỉ đồng nhưng chậm tiến độ đến hơn ba năm nên chỉ phát không cho các đài truyền hình, các đài TH chiếu 1 lần xong cũng CẤT KHO. Vậy xin hỏi ý kiến quý vị và các bạn, liệu có nên bỏ thêm 500 tỷ để XÂY thêm KHO không nhỉ?
- Con NGỰA nuy bên cạnh người mẫu Cao Thùy Linh đột ngột trở nên nổi tiếng. Chủ của con ngựa cho biết, nó đang xin phép để có thể tham gia một số cuộc thi Sắc đẹp Quốc tế, hiện tại nó chỉ có thể thi CHUI và phải mặc quần áo đầy đủ!
- Thường thi các Thần tượng luôn được các Fan tặng quà, ca sỹ Ya-Suy đã khiến cho 1 Fan nữ xúc động KHÓC HÊT NƯỚC mắt khi anh tặng cho cô 1 đứa con. Trong Showbiz VN hiện nay, tìm được 1ca sỹ GIÀU LÒNG NHÂN ĐẠO như Ya-Suy thật là hiếm có!
- Đó là theo báo chí phản ánh, ông Hồ Nghĩa Dũng (lúc đó là bộ trưởng Bộ GTVT) đã ký quyết định số 2860/QĐ-BGTVT phê duyệt hồ sơ đề xuất đầu tư xây dựng hầm đường bộ qua đèo Cả - Quốc lộ 1 theo hình thức BOT & BT vào ngày 5-10-2009. Một ngày sau (tức 6/10), chính ông Dũng ký tiếp quyết định số 2886/QĐ-BGTVT về việc chỉ định chính Công ty cổ phần đầu tư Đèo Cả làm nhà đầu tư dự án này! Thế nhưng điều “kỳ diệu” nằm ở chỗ chỉ 8 tháng sau khi nghỉ hưu (ông Dũng nghỉ hưu tháng 8/2011), vị Bộ trưởng quyền uy, người ký cái quyết định chỉ định thầu trên lại trở thành thành viên Hội đồng quản trị của Công ty có cái dự án đó. Phải nói rằng TÀI TRÍ của Bộ trưởng không kém gì Khổng Minh tiên sinh thời Tam quốc: DỰ ĐOÁN như THẦN!
- Phòng Cảnh sát giao thông Công an Hà Tĩnh xác nhận, chiếc Land Cruiser GX.R V8 biển số 38A-00023 do ông Hồ Anh Tuấn, Trưởng ban Quản lý Khu kinh tế tỉnh Hà Tĩnh sử dụng là biển GIẢ. Khi được hỏi thì ông bảo là do LÁI XE tự ý lắp vào! Vậy là ĐÃ RÕ nhé, lái xe thì do P. Tổ chức quản lý, P.Tổ chức đương nhiên thuộc Ban quản lý Khu kinh tế, Ban quản lý KKT thuộc UBND Tỉnh, UBND Tỉnh Hà Tĩnh trực thuộc CP nước CHXHCN VN, nước CHXHCN VN thuộc về NHÂN DÂN VN. Vậy PHẠT nhân dân VN tội Sử dụng biển giả! Có ai hỏi gì thêm không???
- Theo báo cáo của Bộ GTVT, vị trí vết nứt  trên mặt đường cao tốc Nội Bài-Lào Cai  tại km83 có chiều dài 73m, là một trong 10 đoạn xung yếu trên toàn tuyến. Trước khi thông xe, VEC đã tổ chức họp báo công bố công khai, minh bạch. Tuy nhiên, vết nứt tại mặt đường km83 tương đối lớn là BẤT THƯỜNG. Thưa các đồng chí và các bạn! Bất Thường nhưng không có gì phải lo lắng, đó chỉ là cách ĐẶT TÊN cho vết nứt của chúng tôi, sau này nếu vết nứt tự NHỎ lại ta sẽ gọi là Vết nứt THÔNG THƯỜNG, ví dụ Vết nứt TO thêm ra ta sẽ gọi là DỊ THƯỜNG, chẳng may Vết nứt tự LIỀN lại thì ta gọi là Vết nứt VÔ THƯỜNG và cuối cùng nếu Vết nứt SỤT cmn thành HỐ ĐỊA NGỤC thì ta gọi là Vết nứt PHI THƯỜNG!

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Tản văn: Tác dụng của bệnh VIÊM MŨI!


(Truyện có thể không bao giờ xảy ra!)
Tôi mắc bệnh VIÊM MŨI dị ứng rất nặng các ông các bà ạ! Cứ thay đổi thì tiết là tôi hắt hơi liên tục cả chục cái, mà tôi hắt hơi rất TO, to KHỦNG KHIẾP luôn, đa số người nào chưa chứng kiến bao giờ đều giật bắn cả mình. Vì vậy, cứ khi nào tôi hắt hơi là tôi phải chạy ra ban công vì sợ con gái tôi giật mình. Có lần, con bé đang ngủ, lúc đó khoảng gần 12h đêm, tôi lên cơn hắt xì, tôi phi vội ra ban công làm luôn 6,7 cái vang cmn cả khu tập thể! Thế là chó sủa vang khu, vài đứa trẻ em khóc toáng lên, rồi tôi nghe có tiếng 1 bà mẹ gào lên trong đêm: Thằng cha nào mà VÔ Ý VÔ TỨ thế hả? À ừ, mẹ đây, mẹ đây, ả à ời....! Cả thằng bố nó cũng lao ra chửi hội đồng nữa chứ, khổ thân, vừa ru con ngủ xong để ...ẤY 1 cái ấy mà, thôi, XIN LỖI, RU lại "câu hò" cho cả 2 đi em. Thương thương là!
Có lần, hồi tôi mới có người yêu (giờ thì là người yêu cũ rồi), hôm tôi được mời đến ăn giỗ nhà cô ấy (giỗ ai tôi đéo nhớ nhưng là người chết), rui rủi thế nào tôi phải ngồi đối diện với bố của cô. Thật không may, đến bữa ăn, khi ông vừa đưa cái ĐÙI GÀ thứ 2 vào mồm thì tôi kêu lên 1 tiếng như tiếng QUÁT: HẮT XÌ! Thế là ông giật mình kêu "A" 1 tiếng rồi vung tay.... BAY cmn miếng đùi gà sang tận MÂM bên cạnh, suýt trúng mặt bà thông gia. Thật chả có cái lỗ nẻ nào để tôi chui xuống, mà có khi cả ông cũng muốn chui cùng cũng nên, MK! Thế là từ đó đến cuối bữa ăn, cứ mỗi lần ông đưa thức ăn lên mồm là ông lại liếc nhìn tôi, còn tôi thì mỗi lần như vậy đều phải nhe răng ra CƯỜI để chứng tỏ rằng: Cháu không QUÁT bác nữa đâu ạ! Cả bữa có ăn được gì đâu, đói meo, thế mà khi tôi về ông còn gọi riêng ra mát mẻ:
- Lần sau cháu đợi bác NUỐT xong thì hãy QUÁT nhé, may bác chưa nuốt vào chứ không CHẾT NGHẸN!
- Dạ, cháu...xin...rút ...KINH NGHIỆM!
Nhưng không phải tất cả tiếng Hắt hơi của tôi đều CÓ HẠI, đôi lúc nó rất CÓ ÍCH. Ví dụ thế này! Ông hàng xóm nhà tôi năm nay 83 tuổi, tai ĐIẾC ĐẶC, nhưng không bao giờ ông đeo máy trợ thính, cứ tối đến là ông ngồi trước ti vi gác chân lên ghế bật tiếng to hết cỡ, vợ ông muốn gọi ông ăn cơm toàn phải ra tận nơi để kéo áo ông. Một lần tôi đang xem bóng đá cùng ông thì tôi HẮT XÌ 1 tiếng rất là TO, tự nhiên ông đứng bật dậy, chạy thẳng vào phòng ăn, tôi nghe thấy ông nói với bà rất âu yếm: EM GỌI GÌ ANH THẾ? Bà xúc động lắm, bà bảo: Hơn 30 năm nay ông ấy chưa bao giờ nghe thấy bác gọi, mày dạy bác cách HẮT HƠI với!
Thế đấy! Mà tiếng hắt hơi của tôi không chỉ có tác dụng NHỎ NHOI như vậy, có lần thậm chỉ nó đã cứu cả 60 người khỏi CHẾT ĐÓI!
Hôm ấy chúng tôi họp kế hoạch quý, TGĐ chủ trì, họp căng lắm, TGĐ tôi chửi từ 8h sáng đến luôn 11h trưa, gần 60 con người đủ các ban bệ thành phần đều phải ngồi họp. Sếp Tổng tôi có ƯU ĐIỂM là giọng cứ SANG SẢNG, sếp chửi tầng 8 mà tầng 1 cũng nghe được. Sếp Chửi hết chuyện công việc đến chuyện cá nhân, từ chuyện nội quy đến chuyện chăm lo đời sống CBCNV. Sếp nói:
- Chuyện gì các ông cũng để đến tay tôi là thế nào, tôi trả lương cho các ông để tôi làm hết à??? HẢ? Cái gì cũng EM BÁO CÁO SẾP! Sao các ông không GIẢI QUYẾT xong cmn đi rồi hãy báo cáo tôi??? HẢ? Nào là báo cáo ở công trường nó chậm tiến độ vì mưa, báo cáo sếp khách hàng kiện vì nước wc chảy xuống đầu lúc đang tắm, báo cáo sếp em chậm báo cáo vì vợ em đẻ,... Rồi thậm chí tôi còn được ông X báo cáo tôi là nhà wc HẾT GIẤY nữa chứ! MK! Thế các ông ngồi đây làm gì hả? Hả???
Rồi bỗng nhiên Sếp đứng vụt lên:
- Các ông thống nhất với nhau cái Kế hoạch quý này cho chuẩn đi, tôi RA NGOÀI có KHÁCH mấy phút, tôi vào mà chưa có các ông tháng này lĩnh nửa lương! Thế nhé, anh D phó tổng phụ trách Kinh doanh thay tôi chút nhé!
Sếp ra cái không khí nó MÁT MẺ hẳn, anh em thở hắt ra rồi chuyển sang nói chuyện Cúp C1 với Seagame rôm rả, nhiều ông nãy giờ ngồi CĂNG THẲNG tê hết chân còn tranh thủ gác chân lên ghế cho nó thoải mái khiến Sếp Phó tổng phải nhắc nhở. Sếp Phó của tôi mặc dù làm sếp lâu năm nhưng mắc cái bệnh diễn đạt kém, có lần tôi được giao nhiệm vụ ghi biên bản mà Sếp nói song tôi phải để GIẤY TRẮNG. Sếp tôi nói thế này:
- Thưa các đồng chí, đây là cuộc họp rất quan trọng! Thứ nhất, nó không phải là 1 cuộc họp thông thường, đây là họp kế hoạch, vì vậy nó rất quan trọng! Đấy, cuộc họp lần trước tôi đã nói với các đồng chí rồi, kế hoạch không thể hời hợt được, phải cụ thể, phải chi tiết, phải chính xác! Vì sao phải thế, vì nó là Kế hoạch, kế hoạch thì đương nhiên nó phải như thế! Thưa các đồng chí, tôi không muốn nhắc lại nữa, nhưng cuộc họp lần này chúng ta không thể làm như lần trước được! Đề nghị đồng chí M để chế độ RUNG đi! Tôi xin nói tiếp! Tôi nói đến đâu rồi nhỉ? À, cuộc họp lần trước! Tôi nói với các đồng chí thế này này! Chúng ta phải thay đổi đi, ở cuộc họp lần này tôi muốn các đồng chí phải thay đổi, thay đổi toàn diện! Vì sao à? Thứ nhất, à đấy, ở cuộc họp lần  trước tôi cũng nói rồi, tôi không muốn nhắc lại nữa, thứ nhất là chúng ta phải thay đổi về họp kế hoạch, không thể để kế hoạch cứ trôi như thế này được! Kế hoạch là rất là quan trọng thưa các đồng chí! Nó quan trọng không chỉ đối với quý này, mà còn quan trọng cho các quý tiếp theo! Đấy ở cuộc họp kế hoạch lần trước tôi đã nói rồi, lần này tôi lại xin nói lại để các đồng chí rõ là vì sao Kế hoạch nó rất chi là quan trọng! Ở lần này...thứ nhất...vì  sao à?...Lần trước...quan trọng...thay đổi....không muốn nhắc.....thưa các đồng chí...
Đấy, tôi viết lại đươc như vậy là vì cứ khi nào Sếp Phó phát biểu là tôi phải GHI ÂM rồi về chép cmn NGUYÊN VĂN chứ không đéo thể HIỂU được là sếp nói cái NỘI DUNG gì?
Cứ để Sếp Phó tôi nói khi hết cmn cả buổi chiều mà toàn thấy có THỨ NHẤT đéo bao giờ đến THỨ 2. Sếp Phó nói "qua qua" có 1 lúc mà đến mẹ nó 12h, Sếp TỔNG vẫn chưa quay lại để KẾT LUẬN rồi để anh em còn nghỉ ăn trưa. Cả 3 cái điện thoại Sếp để lại trên bàn cả nên ai cũng đoán Sếp chỉ ở quanh quẩn các phòng. Sai thằng trợ lý đi tìm thì nó mất hút cm hàng lươn, gần 60 con người già cả lớn bé ĐÓI LẢ mà đéo ông nào dám đi wc chỉ sợ sếp về không thấy lại ăn chửi. Đến 1h thằng trợ lý quay lại, nó bảo:
- Em đéo biết Sếp đi đằng nào? Tìm khắp không thấy!
Thế là lại đợi thêm 30 phút nữa đến 1h30, tôi mệt và đói lắm rồi, muốn hắt hơi quá, cả buồn đái nữa! Thế là tôi đi vào khu WC, vừa đái tôi vừa làm luôn 8 cái: HẮT XÌ, HẮT XÌ, HẮT XI... váng cả tai tôi luôn. Vài giây sau tiếng HÉT của tôi, tôi bỗng nghe có tiếng nói nhẹ nhẹ vang lên từ 1 cái buồng ỈA:
- H đấy hả em? Anh Z đây!
- ÔI SẾP! Sếp ...chưa ....xong ạ? Tôi hốt hoảng.
- Xong LÂU rồi! Nhưng HẾT GIẤY em ạ! Em lấy cho anh cuộn giấy với! Anh ngồi mấy tiếng trong này mà đéo thấy đứa nào QUEN, may mà mày HẮT HƠI anh nhận ra ngay! NHANH EM! THỐI lắm rồi!
Giọng Sếp tôi thật nhẹ nhàng khác hẳn lúc trong phòng họp, tôi vội chạy đi lấy giấy cho Sếp rồi vào phòng họp. Mấy phút sau Sếp vào gọi Trưởng phòng Hành chính chửi thêm 15 phút vì tội thiếu quan tâm đến ĐỜI SỐNG cán bộ rồi cả phòng họp kéo nhau đi ăn trưa không thì NGẤT cmn hết. Ối giời ôi, mừng quá các ông các bà ạ! May mà có tôi nhé, may mà tôi VIÊM MŨI nhé, may mà tôi HẮT HƠI nhé, chứ không các ông các bà Lãnh đạo cơ quan tôi có mà NHỊN ĐÓI nhé!  May mà có tôi nhé, không thì Sếp TỔNG tôi cũng NHỊN ĐÓI luôn nhé, mà còn THỐI nữa chứ!
PS: Bí mật nhé, các ông các bà nào có đọc được cũng đừng bảo tôi viết! Mà nếu lỡ bảo tôi viết thì đó là tôi BỊA ra đấy! Nói thật là tôi cũng đéo tin các ông các bà lắm, mai lại kể ầm lên cho mà xem!

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Tản văn: Đến lượt ai chết thế?


 (Truyện có thể có không có thật!)
 Thưa các bạn đàn ông, hẳn trong cái cuộc đời này chúng ta đều đam mê 1 cái gì đó, thằng thì thích bia rượu nhậu nhẹt, thằng thì cờ bạc rượu chè, thằng thì thích rượu chè gái mú, thằng thì gái mú với cá độ…Riêng tôi, tôi thề tôi chỉ thích THỂ THAO đặc biệt là bóng đá, tôi thích chơi bóng đá với bạn bè, thích xem bóng đá ngoại hạng Anh, đặc biệt tôi thích ra sân để xem đội bóng mình yêu thích thi đấu. Nhưng đáng buồn là tôi phải đi làm, hồi đó mới ra trường, khoảng đầu năm 2000 tôi làm cho 1 công ty chuyên về nội thất, công việc bận rộn vô cùng, ngày nào cũng 5h30 mới tan làm kể cả thứ 7, mà nhục 1 cái là 3h30 thứ 7 tôi phải có mặt ở sân Long Biên để 4h thi đấu. Mà Sếp tôi khi đó là NỮ, mà là nữ thì đéo bao giờ cho tôi nghỉ làm để đi đá bóng với xem bóng đá. Lúc đầu thì tôi xin Sếp tôi về sớm, nhưng về sớm mãi cũng đéo được, Sếp đếch cho nữa. Thế là tôi lại xin nghỉ để đi thăm người ốm: hết cô em ốm, chú em ốm, dì em ốm, mợ em ốm, bác em ốm,… nói chung cả họ lăn ra ốm hết vào chiều thứ 7. MK! Khổ thân cho gia đình tôi! Nhưng ốm mãi thế đéo nào được, nghe vô lý bỏ mẹ. Thế là cả tháng sau đó mọi người bắt đầu …CHẾT. Nhưng để kiêng cho gia đình tôi toàn phải nghĩ ra những người họ hàng không có trong gia đình tôi, ví dụ tôi không có bác (bố tôi là cả) thì Bác tôi chết vài lần, rồi 49 ngày, 100 ngày …là cứ xin nghỉ loạn cào cào.  Sếp cũng khá vất vả với tôi, mới đầu họ hàng TƯỞNG TƯỢNG của tôi còn chết in ít thôi, nhưng đội bóng tôi đá thêm chiều thứ 3 nữa, MK, thế là chết NHƯ NGẢ RẠ, tôi đau hết cả đầu nghĩ thêm họ hàng mà đéo ăn thua, rồi cả hàng xóm cũng lần lượt qua đời, bạn bè cũng không khá hơn cứ lần lượt UNG THƯ cmn hết theo phim Hàn Quốc, rồi thậm chí cả tổ trưởng tổ dân phố đang uống rượu cũng lăn ra đột tử, Bí thư chi bộ dân phố thì tai nạn giao thông vì chạy bộ đâm cmn vào gốc cây… Nhưng cũng chẳng được bao lâu, các bạn cứ tính mà xem 1 tuần 2 người chết, 1 tháng 8 người, 3 tháng 24 người, MK, khác đéo gì CHIẾN TRANH I-rắc. Nhưng cũng may các bạn ạ, khi gần như không còn ai để chết thì tôi có NGƯỜI YÊU! Đó là MỐI TÌNH ĐẦU thứ 3 của tôi, may đéo tả được ý! (Đến đây có khi phải xin lỗi người yêu CŨ của tôi 1 cái mặc dù có thể cô ấy không bao giờ biết được việc này: I’m so sorry!) Giờ đến lượt gia đình người yêu tôi cứ đến thứ 3 với thứ 7 lần lượt từ trần, Sếp tôi kinh tôi lắm, có hôm tôi vào chưa kịp thông báo người chết Sếp đã bảo:
- Thôi chị biết rồi, mày không phải nói nữa! Mày cứ nghỉ đi! Cứ tình hình này chúng mày mà cưới nhau có khi chỉ mỗi 2 đứa làm lễ thôi nhỉ, họ hàng còn ai SỐNG mà đi dự!
- Dạ, vâng…thì hoàn cảnh …nó thế …Sếp thông cảm…!!!
 Mà đã hết đâu, ra sân muộn 1 chút mấy thằng đội bóng chúng nó đã mát mẻ:
- Đạp con mèo, 3h30 có mặt để 4h 2 đội ra sân mà mày toàn ra muộn, chết SỚM 1 chút thì đã làm sao hả!
 Đấy, TS bạn với bè, nếu theo lý do nghỉ việc của tôi thì chúng nó cũng CHẾT cmn hết rồi! Thôi coi như MA nó chửi mình!
 Cũng may tôi chỉ làm ở Công ty Nội thất đó có 6 tháng là tôi nghỉ, đơn giản là tôi thấy có lỗi với người yêu tôi, có lỗi với hàng xóm, với gia đình, bè bạn …thân yêu của tôi. Tôi chuyển sang 1 công ty nhà nước, lương bằng một nửa thôi nhưng tôi đi đá bóng thoải mái nên chả còn ai phải chết nữa. Hồi đó, Công ty tôi chuyên về Tư vấn thiết kế, 2 năm sau tôi phấn đấu lên chức trưởng phòng Kiến trúc, Sếp tôi đương nhiên là Giám đốc Công ty; công ty tôi là công ty CON của 1 Công ty MẸ chuyên về Bất động sản nên Sếp công ty MẸ tức là Sếp của Sếp tôi (tạm gọi là Sếp "Ti"), Công ty MẸ lại là công ty thành viên của Tổng công ty X nên đương nhiên Sếp Tổng công ty là Sếp của Sếp của Sếp tôi (gọi luôn là Sếp Tổng cho dễ nhớ).
 Năm 2003, khi Sea Game 22 được tổ chức ở VN, cả nước rạo rực chào đón đặc biệt là Bóng đá nam, hồi đó tôi hay thiết kế Free cho các Sếp nên may mắn được 1 sếp cho cái vé dự trận khai mạc giữa VN và Thái Lan ngay khán đài A gần chỗ VIP, mừng rơi nước mắt. Gần đến ngày thi đấu Sếp tôi thông báo là tôi phải đi cùng sếp dự cái Đại hội Đoàn Tổng công ty và lễ phát động phong trào Thanh Niên làm theo lời Bác nên BẮT BUỘC phải đi. Khi đó tôi cũng tham gia với  phong trào Đoàn thanh niên với cái công  trình: Thiết kế cái cổng chào khu đô thị Z, tham gia vui thế thôi, chứ làm theo lời Bác khó bỏ mẹ! Nhưng nhục 1 cái là thời gian tổ chức trùng cmn với trận khai mạc VN-Thái Lan luôn. Để tôi không TRỐN sếp tôi bảo:
- Mày phải đi với anh, cả Sếp "ti" với Sếp Tổng cũng có mặt đấy, mày trốn chết với anh!
 Chưa hết, Sếp "ti" trong cuộc họp kế hoạch Công ty còn nâng tầm quan trọng phong trào Đoàn TN lên mức cao hơn, Sếp "ti" nói:
- Đây là Đại hội Đoàn quan trọng đối với công ty chúng ta, nó đánh dấu bước phát triển vượt bậc của Công ty trong mọi mặt, mọi phong trào của Tổng công ty nói riêng và cả nước nói chung. Tôi long trọng tuyên bố Đại hội lần này Sếp Tổng chủ trì, tôi là người phát biểu khai mạc, do đó ai không có mặt tôi cho kỷ luật ngay. TÔI NHẤN MẠNH: đây không những là trách nhiệm cá nhân của anh em Đoàn viên mà còn là trách nhiệm của các lãnh đạo phòng ban, lãnh đạo các công ty con, các chi nhánh, các Ban quản lý... Nó mang tính Truyền thống.... Nó mang tính CHÍNH TRỊ ....tính TẬP THỂ ...Tinh thần Đoàn kết...Lá cờ tiên phong của... Ngoài ra …., hơn thế nữa…, sâu xa hơn…. Quan trọng …Vĩ mô … Vi mô...
 Tai tôi gần như Ù cmn đi khi nghe những câu nặng như chì của Sếp. Thôi NHỤC cmn rồi, cơ hội ngàn năm có 1 để xem trận bóng Sea Game gần như tan cmn tành. Tôi nản quá, nhưng tôi không đầu hàng, tôi nghĩ ra 1 cách hay hay là; đến sát ngày thi đấu tôi bảo thằng Phó phòng đi Họp đại hội Đoàn thay tôi rồi dặn dò nó cẩn thận… Tôi đi thẳng vào phòng Sếp ngồi buôn chuyện, đang buôn thì tôi có điện thoại, tôi liền bật loa lên để Sếp có thể cùng nghe:
- A lô, anh H à? Em M ở quê đây !
- Ừ, chuyện gì thế !
- Anh về ngay nhé, Bố NUÔI của bố anh mất rồi !
- ÔI TRỜI ĐẤT ƠI, sao mất …nhanh thế, Bố nuôi của bố anh bệnh gì ?
- Bệnh GIÀ anh ạ !
- Ôi trời, anh về ngay đây ! Tối nay anh có mặt !
 Rồi quay sang Sếp, tôi nói :
- Anh thông cảm, Ông NUÔI em ngày xưa không có con nên nhận bố em làm con nuôi, ngày xưa ông nuôi em cái gì cũng nuôi, nghe nói hồi Pháp thuộc còn nuôi cả Cán bộ nữa anh ạ ! Khổ thân ông mất đột ngột quá, mới 99 tuổi mà…Chậc! Anh cho em quê về GẤP! Mai phó phòng em đi thay em dự cái Đại hội Đoàn!
- Thôi được rồi, chú đi đi ! Việc đó chú không cần lo nữa !
 Thế là xong, chiều hôm ấy tôi ra sân mà người cứ lâng lâng, bao nhiêu năm mới có 1 ngày, bỏ thế đéo nào được, mà SeaGame cũng là Đại hội có bao nhiêu Đoàn còn gì, có phải không các bạn Đoàn viên???
 Hôm ấy sân Mỹ Đình nó đông đéo tả được các bạn ạ, tôi đang ngó nghiêng lơ nga lơ ngơ tìm cửa thì đâm sầm 1 phát vào ….SẾP tôi ! Ối giời ôi đéo thể ngờ rằng Sếp tôi bỏ cmn cả Đại hội Đoàn với bao nhiêu là Ý NGHĨA CHÍNH TRỊ để đi xem bóng đá, bỏ cả Sếp "ti" đọc diễn văn khai mạc lẫn Sếp Tổng chủ trì! MK ! Hai thầy trò ÔM CHẦM lấy nhau mừng mừng tủi tủi, xúc động đéo tả được, tôi GẠT hết cả xấu hổ hỏi Sếp :
- Thế Sếp không đi Đại hội à ?
- Không !
- Làm sao mà Sếp trốn được?
- Sao phải trốn, TAO ĐI ĐÁM MA chứ trốn đéo đâu?
- Ô.... đám ...nhà...nhà....ô...thế....
- Ô đéo gì, vào ngồi xem với nhanh lên !
 Ối giời hú vía! Thế là tôi với Sếp vào khán đài ngồi xem, khi trọng tài thổi hồi còi khai cuộc tôi với Sếp tôi giật bắn cả mình khi thấy Sếp "Ti" đứng sừng sững trước mặt đang TÌM GHẾ! Mà đã hết đâu, trên hàng ghế VIP tôi thấy cả Sếp TỔNG ngồi đó tự bao giờ ? Thôi chết bỏ mẹ, hay là hoãn Đại hội? Tôi liền gọi ngay cho thằng bạn trên Tổng công ty, tôi hỏi :
- Mày có đi Đại hội không?
- Em đang ở Đại hội đây?
- Thế Sếp nào Chủ trì?
- Sếp phó Tổng công ty?
- Sếp Tổng đâu?
- Em không biết, thấy bảo Sếp đi đám ma cùng Sếp "ti" bên anh!
- Ai chết?
- Em cũng không biết, BỐ NUÔI ông nào TO lắm?
- Ối giời? TO mức nào?
- Em cũng đéo biết! Hình như ngày xưa NUÔI cả CÁN BỘ!
- Ôi cái đập con mèo!
 Ối giời ôi, đúng là NGHĨA TỬ LÀ NGHĨA TẬN các bạn ạ! Đúng là không thể ngờ được các Sếp TO mà TẬN TÌNH đến thế, bỏ hết cả Đại hội, cả diễn văn lẫn chủ trì để đi ĐÁM trận VN-Thái Lan! Tôi với Sếp tôi ngồi xem mà lo ngay ngáy chỉ sợ Sếp "ti" phát hiện vụ đéo đi Đại hội. Trận hôm đó quá hay, tôi còn nhớ như in lúc Văn Quyến ghi bàn phút thứ 55 cả sân vận động vỡ òa, Sếp tôi ăn cả chai nước vào đầu sưng u 1 cục trên trán trông như cái sừng, nhưng đến phút thứ 81 thì Thonglao gỡ hòa tiếc đứt ruột, chai nước cũng ném xuống như mưa nhưng không trúng sếp tôi nên trông trán sếp không được CÂN cho lắm... Cuối trận đấu, điện thoại Sếp tôi kêu vang, Sếp tôi nhìn rồi nói: Sếp "ti" gọi! Đứng cả hình luôn, chỉ thấy Sếp tôi vâng dạ liên tục, mồ hôi đầm đìa, một lúc sau Sếp thở hắt ra 2 cái rồi đóng điện thoại.
- Thế nào rồi Sếp? Tôi hồi hộp hỏi.
- Sếp "ti" vừa dặn: Trận VN - Indo căng đấy, ĐẾN LƯỢT AI CHẾT THẾ???