Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Tản văn: Câu thần chú ĐMM!


Tôi đồng ý với các bạn cho rằng nói tục chửi bậy là không tốt và làm ô uế ngôn ngữ tiếng Việt của chúng ta, làm vấy bẩn tâm hồn trẻ nhỏ, làm mất đi hình ảnh người Tràng An thanh lịch, gây cảm giác khó chịu với người nghe, là hành động vô văn hóa, là nguyên nhân gây ẩu đả… MK, phải nói thật rằng tôi hay chửi bậy, nhất là trong các bài viết của tôi nhưng ở ngoài đời thì tôi hầu như không chửi bậy hoặc rất ít chửi bậy, tôi chửi nhiều nhất khi đá bóng. Mỗi trận bóng trung bình tôi chửi khoảng 90 lần tức mỗi phút một lần, tôi cũng muốn chửi đồng đội nhiều hơn nhưng phải chờ chúng nó chửi tôi xong cái đã. Tuy nhiên theo quan điểm của tôi, ngoài những mặt xấu thì chửi bậy đôi khi có tác dụng tốt, như là: xả hết cơn giận, xả stress, xả bức xúc, vui vẻ hơn, có cảm giác khoan khoái, sướng mồm, oai phong manly hơn…Tất nhiên khi chửi bậy phải phụ thuộc vào bối cảnh, đối tượng hay hoàn cảnh giao tiếp. Khi ta chửi đúng lúc đúng nơi đúng chỗ nó có thể giúp chúng ta tăng thêm sức mạnh, thay đổi cục diện trận đấu hay thậm chí cứu mạng chúng ta.
Tôi có 1 thằng em cùng đội bóng, cứ khi nào nó sút bóng là nó hét: Đ…T! Nó bảo, hét lên thế nó mới sút mạnh được anh ạ. Mà quả đúng như thế, mỗi lần nghe tiếng Đ..T là bọn tôi biết nó sút. Có lần nó Đ…T phát thứ nhất, bóng trúng đít hậu vệ bật ngược lại chân nó, nhanh như cắt nó lại Đ…T phát thứ 2, trúng chân hậu vệ bật lại chân nó tiếp, nó gầm lên Đ…….TTT phát thứ 3! Thật may là lần này thì bóng vào lưới. Lúc uống bia, bọn tôi bảo:
-         May mà mày Đ..T phát thứ 3 thì vào, chứ mày còn Đ…T thêm dăm phát nữa thì cả đội chúng nó có thai hết với mày, tuần sau còn đá đéo gì nữa!
Các bạn biết nó nói gì không? Nó nói:
-         Xin lỗi các anh, không Đ…T em không ĐÁ được!
Đấy, thế có phải là chửi bậy tăng thêm sức mạnh không nào? Còn nữa, có lần tôi chứng kiến 2 thằng ngu va chạm giao thông với nhau, 2 thằng đi đều ngu, 1 thằng vượt đèn đỏ thì đâm vào 1 thằng ngược chiều cũng vượt đèn đỏ. Thế là 2 thằng lao vào đấm nhau luôn, vừa đấm chúng nó vừa hô ĐCMM, ĐCMM …Sau mệt quá chúng nó rút gọn còn mỗi Đ..T vàMÀY thôi. Nhưng tôi nhận thấy thằng hô Đ…T nhiều hơn thì đấm nhiều hơn, mỗi phát đấm 1 phát Đ…T, thằng hô không kịp hoặc hô mỗi “MÀY” thì chỉ có thể chống đỡ hoặc né. Cuối cùng thằng Đ…T nhiều hơn chiến thắng, tôi đếm sơ sơ nó Đ…T được hơn 40 phát trong 5 phút giao chiến trong khi thằng thua chỉ Đ…T khoảng 20 phát. Đấy nhé, chửi càng nhiều càng khỏe và khả năng chiến thắng càng cao còn gì nữa???
Đại đa số các câu chửi đều bắt đầu bằng từ Đ…T, trong tất các các câu bắt đầu bằng từ Đ…T thì câu kinh điển nhất là: ĐMM hoặc dài hơn chút là ĐCMM hay ĐCMNM. Theo nghiên cứu của tôi thì những người chửi ĐMM thì nam tính và quyết đoán hơn những người chửi ĐCMM và ĐCMNM.
Một lần, khoảng năm 2002 tôi về Nam Định với ông chú tôi, hôm đó có trận Nam Định đá với CATP HCM nên 2 chú cháu mua vé vào xem. Hôm đó chảo lửa Thiên Trường hừng hực người với người mà chủ yếu là dân TP Nam Định đi xem. Ngay phút thứ 24, CA TP HCM được TRỌNG TÀI cho hưởng 1 quả phạt 11m, khỏi phải nói khán giả Nam Định giận giữ thế nào khi Đừng Huých sút tung lưới thủ môn đội nhà. Vậy là họ bắt đầu chửi, mới đầu chỉ 1 nhóm thôi, rồi cả khán đài B đồng thanh chửi, rồi thêm khán đài A, C và D nữa cùng đồng thanh chửi. Dân NĐ chửi văn hóa lắm, họ chửi rất hung hồn và quyết đoán, chửi không màu mè, chửi rõ luôn cả đối tượng cần chửi, thậm chí họ ĐỨNG LÊN hướng MỒM và CHỈ TAY vào đối tượng chửi, họ chửi thế này:
-         Một, hai, ba! Đ..T MẸ TRỌNG TÀI! Một, hai, ba! Đ..T MẸ TRỌNG TÀI!
Có hiệu nghiệm lắm các bạn ạ, MK, tôi thấy ông trọng tài tự nhiên lảo cmn đảo luôn, suýt nữa ông lăn mẹ nó ra đất, ông nom như bị SAY …CHỬI ấy! Ông đang bắt chặt chẽ thế bỗng hiền lành hẳn, đội NĐ tha hồ đá xấu mà chả ăn cái thẻ vàng nào, danh thủ Đừng Huých ăn cái cùi chỏ vào mặt ngay trước mặt ông TT mà ông không hề nhìn thấy. Hôm đó Đừng Huých đá hay nhất nên anh ăn đòn liên tục, có cảm giác như anh bò ra đất thi đấu vì chỉ vừa đứng dạy bọn cầu thủ NĐ nó lại đá tung cmn chân anh lên trời, anh gào lên: TRỌNG TẠI ƠI! Trọng tài coi như điếc, chả phạt phiếc đéo gì thế mới tài. Chửi trọng tài chán khán giả NĐ lại chuyển đối tượng sang Đừng Huých, cả khán đài lại vang lên câu:
-         Một, hai, ba! Đ..T MẸ Đừng Huých!Một, hai, ba! Đ..T MẸ Đừng Huých!
Lại đến Đừng Huých bị SAY CHỬI các bạn ạ, đang đá hay chuyển sang đá ngu ngu là, mất bóng liên tục, sút toàn lên trời. Tôi đoán chắc khi sút anh quên Đ…T giống thằng em tôi cũng nên, mà muốn Đ…T cũng không được vì khán giả nó Đ…T hết cụ nó của anh rồi! Cuối cùng đội bóng NĐ thân yêu của tôi chiến thắng 2-1 ngay sân nhà, vui đéo chịu được, mà công đầu chắc chắn thuộc về khán giả Nam Định, không có khán giả ĐM Trọng tài với ĐM Đừng Huých thì có thắng cứt ấy, ĐM các cầu thủ ạ! Ôi đấy, lại quên chửi bậy mất rồi! Sorry các bạn!
Sau này, tôi còn nghe chú tôi kể rằng hôm đó nghe nói có ông Calisto - HLV đội tuyển quốc gia đến xem trận đấu, nghe khán giả hô ĐM … như vậy ông hỏi trợ lý đại ý rằng câu đó là gì? Trợ lý của ông trả lời rằng: ĐMM có nghĩa là Quyết Tâm! Thế là lúc có 1 quan chức Thể thao NĐ ngồi cạnh hỏi ông rằng liệu VN cóthể chiến thắng tại Tiger Cup sắp tới không? Ông liền trả lời ngay lập tức bằng tiếng Việt lơ lớ rằng: “Nếu họ ĐMM thì sẽ chiến thắng!”
Nhưng các bạn phải công nhận với tôi rằng, chửi đúng lúc, đúng chỗ, đúng đối tượng, chửi to, chửi rõ ràng, chửi đông người… nó có tác dụng THAY ĐỔI CỤC DIỆN trận đấu đúng không nào??? À, tuy nhiên ở trận lượt về NĐ thua ngược CA TP HCM 1-2 trên sân khách đơn giản vì đéo có ai chửi giúp! Thấy chưa, chửi QUAN TRỌNG lắm!
Còn nữa, tôi có ông chú bạn thân với mẹ tôi ở bên Đức, chú dân HN gốc lại sửa xe ô tô rất giỏi nên mẹ tôi coi như em ruột, về VN tôi hay ngồi uống bia với chú. Mẹ tôi bảo chú là dân buôn thuốc lá lậu nên giàu lắm, có lần chú suýt bị Cảnh sát Đức bắt nhưng nhờ VÕ NGHỆ CAO CƯỜNG nên chú chạy thoát được. Hồi đó tôi mới học lớp 9 nên nghe vậy nên hâm mộ chú lắm, tôi hỏi chú:
-         Mẹ cháu kể chú giỏi võ lắm, đánh nhau thắng cả Cảnh sát Đức, đúng không chú?
Thế là chú trầm ngâm một lúc rồi kể! Năm 91 nước Đức thống nhất, dân bán thuốc lá lậu như chú đang yên ổn làm ăn thì bị Cảnh sát truy đuổi gắt gao, làm ăn ngày một khó khăn mà bị bắt là trục xuất về nước luôn không nói nhiều! Một lần chú đang bán ở ga tàu điện Berlin thì bị LÙA, dân bán thuốc chạy loạn xạ, chú chạy về 1 hướng, 1 thằng Cảnh sát to như con voi đuổi theo… Chú chạy khoảng 500 m thì nó đuổi kịp, thằng hộ pháp nó nhấc bổng chú tôi lên trời bằng 2 tay, chú tôi gần đái cmn ra quần. Nó cao 2m nặng 150 kg mà đấm 1 phát thì chú tôi sống cũng ăn cháo bằng ống hút thôi… Thế là trong lúc tuyệt vọng nhất chú tôi chợt vùng lên, chú hét vào tai thằng Cảnh sát câu chửi kinh điển của người Việt mình:
-         Đ..T MẸ MÀY! Bỏ tao ra!
Thằng CS bỗng nhiên khựng lại thả chú tôi xuống, chú tôi lập tức xuống tấn như Lý Huỳnh luôn, chú lại gào lên: Đ..T MẸ MÀY! Thằng Tây hốt hoảng thực sự, chắc nó tưởng chú đang đọc thần chú gia truyền chăng? Lập tức thừa thắng xông lên, chú vung tay oánh CHƯỞNG về phía nó đồng thời lại gào lên: Đ..T MẸ MÀY! Y ..A …A! Chú bảo: Tao thêm Y A phía sau cho nó giống võ thuật! Ô, thế mà tác dụng hơn hẳn, thằng Cảnh sát thụt lùi lại mặt vô cùng kinh hãi, chắc nó tưởng chú là cao thủ võ lâm chăng? Chưa hết, chú tôi gồng mình, thu hết sức bình sinh gào lên câu cuối cùng: Đ..T MẸ MÀY A Y …A LA!!!! Ôi giời ôi thằng Cảnh sát hốt hoảng quay người chạy bán sống bán chết, ngã dúi dụi trên tuyết các bạn ạ! Chú tôi thêm cả ALA vào chắc nó tưởng KHỦNG BỐ đạo Hồi cũng nên! MK, cứ như chuyện đùa!!!
-         Đúng là câu THẦN CHÚ của ông cha để lại mày ạ! Chú nói với tôi: Nếu hôm ấy tao không chửi Đ..T MẸ MÀY chắc tao không còn ngồi đây, VÕ NGHỆ cái đéo giề, mấy thằng VN trông như con NHÁI bon Tây nó đấm 1 phát thì chết tươi con nòng nọc! May thế cơ chứ!

Sau này chú tôi săm vào tay chữ ĐMM, chú tôi coi đó như 1 câu tâm đắc nhất trong cuộc sống của chú. Đấy, vậy có phải là chửi bậy chửi đúng lúc, đúng chỗ, đúng đối tượng, chửi to, chửi rõ ràng,… như chú tôi thì có thể CỨU CẢ MẠNG SỐNG có đúng không nào???

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

Tản văn: Ngày Sinh nhật!


Nghe bố tôi kể thì mẹ tôi bắt đầu trở dạ vào khoảng 9h đêm ngày 9/6 nóng hừng hực như lửa đốt. Hồi ấy bố mẹ tôi cưới nhau được gần 1 năm, khi đó mẹ tôi đã 26 còn bố tôi 41, bố tôi kém ông ngoại tôi có 5 tuổi nên thỉnh thoảng quên vẫn gọi ông bằng ANH. Cơ quan phân cho bố mẹ tôi 1 căn hộ tập thể thuộc dãy nhà cấp 4 lợp giấy dầu (1) lụp xụp sát ngay cạnh đường tàu điện (2) ngay đầu con phố nhỏ bé Thụy Khuê. Lúc mẹ tôi trở dạ, bố tôi cuống quá gọi xích lô đưa ngay mẹ tôi đến Nhà hộ sinh B hay còn gọi là Hộ sinh Cây đa Nhà bò trên đường Lò Đúc, trên người chỉ mặc mỗi cái quần đùi ống xoắn như lò xo với cái áo may ô thủng như lưới B40. Mẹ tôi ngồi giữa vừa đi vừa gào, bố tôi ngồi co chân nghếch mông trên thành xích lô, đường xóc nên chim cò thỉnh thoảng lại thò ra ngắm đường phố. Bố tôi kể:
- May mà buổi đêm, HN vắng vẻ chả có ai nên cũng không có gì mà phải xấu hổ, nhưng công nhận mát lắm!
Mẹ tôi thì bảo:
- Tao đau kêu chết cha ra, thế mà bố mày thỉnh thoảng lại hỏi: Có đau không em? Điên hết cả ruột! Không đau thì tôi kêu làm cảnh chắc???”
Đúng 1h30 sáng ngày 10/6/1976 tôi ra đời, nữ y tá thông báo với bố tôi rằng: “Anh có con trai, vào mà xem mặt đi”. Bố tôi kể rằng, giây phút nhìn thấy tôi đỏ hỏn quấn trong cái tã vải xô là giây phút hạnh phúc thứ 2 trên đời của bố tôi, giây phút hạnh phúc nhất tất nhiên là lúc bố tôi vạch CHIM (3) tôi ra. Cũng vì vậy, dù lúc ấy rất nghèo bố tôi cũng đều đặn cho tôi chụp ảnh, mà ảnh nào cũng phải khoe chim tôi là chính. Sau này, cứ khi nào tôi dẫn bạn gái về nhà, bố tôi lại đem ảnh chim cò của tôi ra khoe, hồi ấy tôi xấu hổ bỏ mẹ, nhưng sau này tôi biết rằng, đó là cách PR tuyệt vời và rất hiệu quả, trông thế thôi mà kích thích trí tưởng tượng phết đấy các mẹ ạ! Mẹ tôi thì kể rằng, khi bố tôi đã qua cơn sung sướng, bác sỹ đã đến tận giường yêu cầu bố tôi về thay quần áo, bác sỹ bảo thế này:
- Anh thông cảm về mặc cái quần dài rồi quay lại nhé, y tá ở đây chỉ quen nhìn chim TRẺ EM thôi!
Ối giời ôi, đến tận lúc đó bố tôi mới biết: không chỉ áo thủng mà đít quần cũng thủng, nhìn phía sau thấy hết cả TỔ CÔNG TÁC! MK, quê quê là!
Tuổi thơ của tôi lớn lên cùng với thời kỳ đất nước khó khăn vô cùng, sau ngày thống nhất mọi hàng hóa trở nên khan hiếm, bố mẹ tôi là cán bộ cơ quan nhà nước lương ba cọc ba đồng, lo nuôi mấy miệng ăn đã đủ vất vả nên chả bao giờ tôi biết đến sinh nhật. Khi tôi được 5 tuổi, mẹ tôi đẻ thêm thằng em trai, thêm người thêm miệng ăn, cuộc sống lúc đó thật sự là khó khăn chồng chất khó khăn. Nói thật với các bạn rằng, hồi bé tôi thậm chí còn không nhớ ngày sinh nhật của tôi nhưng tôi nhớ như in ngày thằng em tôi ra đời, ngày sinh nhật thằng em tôi vì đó là ngày tôi ăn miếng CHẢ đầu tiên trong đời. Các bạn có bao giờ nhớ ngày/giờ ăn miếng chả đầu tiên không? Chắc là không rồi! Tôi ăn miếng chả đầu tiên lúc 5h chiều ngày 5/4/1981 tại Hàng Bún!
Thằng em tôi đẻ lúc 4h chiều, 5h bố tôi đưa tôi đi mua giò để bồi dưỡng cho mẹ tôi, tiền chỉ đủ mua 2 lạng giò. Hàng giò chả ở Hàng Bún hồi đó nổi tiếng lắm, người ta giã bằng tay chứ không phải bằng máy như bây giờ, chỉ cần ngửi mùi chả rán mà nước bọt tôi nói chảy trắng cả miệng. Lúc đó, bà bán giò chả phúc hậu vấn cái khăn mỏ quạ (4) nhìn tôi thương tình, bà thái đưa cho tôi miếng chả bằng 1 ngón tay, MK, tôi đưa vào mồm ăn mà cảm giác nó tan trên lưỡi, thịt ngọt lịm mà mùi thì thơm thơm là! Ăn xong rồi, với trí óc non nớt, trên đường về nhà hộ sinh tôi luôn mồm hỏi bố tôi rằng:
- Cái gì mà ngon thế hả bố ơi?
- Chả đấy con ạ! Bố tôi nói.
- Làm bằng gì hả bố?
- Làm bằng thịt lợn! Bố tôi nói nhỏ hơn.
Tôi hỏi nhiều lắm, nào là sao từ trước đến giờ bố không mua, người ta làm như thế nào, có đắt không, bao giờ mình lại đi mua tiếp… Sau này, khi nhà đã khá hơn, bố tôi kể rằng lúc đó bố tôi đã nuốt nước mắt vì thương tôi, bố tôi cảm thấy chua xót khi không có tiền để mua chả cho tôi ăn, cảm thấy xấu hổ, tủi thân và bất lực... Giờ đây, khi tôi được ăn hầu hết sơn hào hải vị trong các buổi sinh nhật, tiệc tùng hay nhậu nhẹt nhưng miếng chả nhỏ bé hôm ấy là món ăn ngon nhất mà tôi từng ăn trong ngày sinh nhật, mặc dù nó là sinh nhật thằng em tôi.
Lần đầu tiên tôi có được 1 sinh nhật cho riêng mình là vào tháng 6/1983, năm đó tôi kết thúc lớp 1 để lên lớp 2, tôi xếp thứ 2 và là Học sinh giỏi nên bố mẹ tôi hứa sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi. Đó là thời kỳ thiếu thốn về lương thực thực phẩm, mặc dù ở Hà Nội nhưng nhà nào cũng phải ăn độn (5), tức là ví dụ nhà có tiêu chuẩn 10 kg lương thực thì chỉ có 5kg gạo còn lại là ngô, khoai, sắn hoặc bột mỳ ăn kèm… Đến hôm sinh nhật, bố xúc 5kg ngô rồi đạp xe đèo tôi ra phố Quan Thánh, bố tôi bảo: “Hai bố con đi nổ bỏng ngô”. Chắc các bạn hiếm có ai chứng kiến cảnh nổ bỏng ngô nhỉ, nhưng ngày xưa cái nghề đó kiếm ăn ổn lắm. Chỗ nổ bỏng ngô rất điếc tai, nó nổ to như đạn bắn nên tôi cứ giật mình hoài. Người ta cho ngô và 1 ít đường vào 1 cái ống thép đường kính khoảng 15cm rồi bịt kín lại, sau đó cho vào bếp than đảo đi đảo lại cho ngô bên trong nở hết ra nén chặt vào thành ống, tiếp theo người ta đặt ống lên giá hướng vào 1 bao tải rồi mở nắp, áp lực sẽ khiến nó nổ bùm 1 tiếng và bỏng ngô văng vào cái bao tải, cuối cùng chỉ việc vác bao tải bỏng ngô đó về ăn. Bố con tôi nổ 5kg được đúng 1 bảo tải bỏng ngô loại 50kg, tôi ngồi sau bê bao tải bỏng thơm nức mà cứ như bay trên mây, hạnh phúc đéo tả được. Về đến nhà đã thấy mẹ tôi đang quấy bột mỳ với đường mật (6), hồi ấy không có trứng với đường như bây giờ vì đường hiếm lắm, hiếm đến nỗi người ta lấy giá đường để tính chỉ số giá tiêu dùng (CPI), đường tăng giá tức CPI tăng và ngược lại… Vì vậy, bột mỳ trộn với đường mật rán lên thì bánh nó sẽ có màu đen, nhưng quan tâm đéo gì, có mà ăn đã là hạnh phúc lắm rồi.
Tôi còn nhớ, buổi tối hôm ấy ăn cơm xong, cả nhà tôi: tôi, bố, bà nội và mẹ tôi thì bế thằng em 2 tuổi cùng ngồi quây quần bên tấm phản (7) ăn bỏng ngô với bánh rán mật và nói linh tinh đủ thứ chuyện. Đó là lần sinh nhật đầu tiên của tôi và nó thật hạnh phúc…
Sau đó vài năm bà tôi mất, rồi mẹ tôi lại đi nước ngoài và đón em trai tôi sang cùng, tôi ở với bố cho đến năm 2005 thì bố tôi mất do tai biến nên tôi sống 1 mình. Lúc đó, khi đã trưởng thành và làm ra tiền, các buổi sinh nhật là để tụ tập bạn bè nhậu nhẹt và chơi bời…
Giả sử rằng, nếu điều ước trong ngày sinh nhật trở thành hiện thực thì năm nào tôi cũng sẽ ước được quay về năm 1983 đó để sống 1 ngày trọn vẹn với tuổi thơ tôi, sống 1 ngày trọn vẹn với gia đình tôi, sống 1 ngày với bố mẹ tôi - những người đã hy sinh tất cả để nuôi 2 anh em chúng tôi thành người. Tôi sẽ lại được ngồi sau xe đạp của bố tôi đi nổ bỏng, sẽ lại ngồi cạnh mẹ tôi cùng rán bánh mật, để tôi có thể nói với bố mẹ tôi rằng: Con tự hào vì đã được làm con của bố mẹ!
Với tôi, ngày sinh nhật không phải là ngày để mọi người biết rằng cha mẹ chúng ta giầu như thế nào mà là ngày mọi người biết chúng ta được cha mẹ yêu thương và nuôi dạy như thế nào! Chúc mừng sinh nhật tôi!
Hà Nội, 10/6/2015!

(1) Giấy dầu: Một loại vật liệu dùng để lợp mái nhà
(2) Đường tàu điện: gần giống đường tàu hỏa nhưng nhỏ hơn và chạy ngay giữa đường.
(3) Chim: bộ phận cơ thể của nam giới dùng để bài tiết, sinh sản và giải trí. Ngày nay, một số cửa hàng gội đầu nam dùng để THƯ GIÃN.
(4) Khăn mỏ quạ: Khăn màu đen dùng để vấn tóc, giữ sạch tóc của người già hoặc người lao động
(5) Ăn độn: Khi nấu cơm người ta bỏ thêm khoai, sắn, ngô … để ăn kèm cơm.
(6) Đường mật là đường thủ công do nông dân tự chiết suất từ mía, nó ở thể loãng và sền sệt như mật ong, có vị ngọt đậm nhưng hơi hôi và có màu đen, dân hay dùng để nấu chè.
(7) Tấm phản: bằng gỗ nhưng thấp, để sát đất thay chiếu, dùng để ngồi ăn cơm.

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Bản tin HHN: Chào tháng 6!


1, “Điệp vụ tuyệt mật” là chương trình truyền hình thực tế do Đài truyền hình Việt Nam phối hợp với công ty Cát Tiên Sa sản xuất, gồm 14 tập với sự tham gia của 12 thí sinh, trong đó có 1 thí sinh đóng vai ĐIỆP VIÊN BÍ MẬT cùng 11 thí sinh còn lại chung sống trong một căn hộ ở Thái Lan và hoàn thành các thử thách của chương trình. Tuy nhiên, ngay ở tập 1, phát sóng phát sóng lúc 20g ngày 2/5 trên kênh VTV3 - Đài truyền hình Việt Nam, chương trình đã mắc sai sót khi phát đi hình ảnh thủ đô Hà Nội trên bản đồ đường bay ở tận…Trung Quốc và không có hai quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam. Giờ thì hai năm rõ mười rồi còn gì, Điệp viên bí mật chính là thằng làm ĐỒ HỌA! Tóm ngay lấy nó và không nên làm thêm 13 tập nữa làm gì, phí tiền!
2, Về việc những con số lạ trong sát hạch công chức của sở Nội vụ, trong thông báo số của Hội đồng kiểm tra sát hạch cho biết số thí sinh có thời gian công tác trên 5 năm là 77 người. Tuy nhiên trong bản đính kèm thông báo này, con số này là 80 người. Theo trả lời của ông Nguyễn Đình Hoa, Phó Giám đốc Sở Nội vụ Hà Nội, con số này lại lên tới 83 người. Còn trong văn bản gửi báo chí ngày 7/5, đại diện Sở Nội vụ Hà Nội cho biết con số chính thức của đối tượng ứng viên “5 năm công tác” là 82 người. Có cái gì mà cuống cả lên, lỗi ĐÁNH MÁY thôi mà! Mả cụ tổ cái thằng đánh máy nhé, mới có 6 tháng đầu năm mà mày gây ra bao nhiêu vụ rồi đấy! Tao báo cho mày biết nhé, từ nay đến cuối năm mà mày còn gây ra vụ nào nữa thì tao cũng MẶC KỆ mày!
3, Phó Chủ nhiệm UB Tư pháp Nguyễn Đình Quyền liên hệ vấn đề của nông sản với chất lượng cán bộ, ông Quyền không ngại chỉ ra: "Trình độ cán bộ nói thật là không lên mà đi xuống. Tôi đi chấm thi chuyên viên cao cấp đã 5 năm nay, chấm phúc tra thấy họ thực sự KHÔNG BIẾT XẤU HỔ, làm bài nguệch ngoạc vài câu mà cũng yêu cầu phúc tra. Toàn cấp vụ trưởng, giám đốc sở, mà thi vấn đáp không nắm được các nội dung quản lý nhà nước của ngành mình. Tôi thấy họ nếu có tự trọng thì không nên đi thi". Cảm ơn ông Quyền đã dám nói ra những điều đó, nhưng phải nói thật với ông rằng: Nếu có TỰ TRỌNG, chả ai chịu làm vụ trưởng, giám đốc sở đâu thưa ông!
4, Bức tượng Quốc Tổ Vua Hùng với “nước da trắng như tuyết, môi đỏ như son, râu và tóc đen như gỗ mun, móng tay đỏ chót” được thờ trong khu du lịch Công viên Đồng Xanh đã gây ra cuộc tranh cãi lớn trên cộng đồng mạng. Phòng nghiệp vụ văn hóa- Sở VHTTDL tỉnh Gia Lai- cho biết, tới đây Sở sẽ tổ chức họp hội đồng Nghệ thuật để đưa ra cách chỉnh sửa tượng Quốc Tổ ở Công viên Đồng Xanh (xã An Phú, TP Pleiku) cho phù hợp hơn. Gì mà to chuyện thế, có cái gì đâu, thằng tạc tượng nó nhầm truyện cổ tích thôi, chắc nó nhầm sang truyện Nàng Bạch tuyết! May là nó không đọc Nàng tiên cá, chứ không vớ vẩn vua Hùng còn cầm cả ĐINH BA, trông như quảng cáo dầu ăn Neptune!
5, Thông tin Việt Nam vượt Mỹ, Úc xếp thứ 12 bảng xếp hạng giáo dục toàn cầu của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) khiến các chuyên gia GD hết sức ngạc nhiên. Bộ Giáo dục cứ bình tĩnh, ƯỠN NGỰC với cười NGOÁC MỒM như thế vớ vẩn lại trúng gió đấy, lỗi đánh máy thôi! Cứ tiếp tục cải cách đi Bộ ơi! TSB bọn tây troll vớ troll vẩn!
6, Buổi tuyển sinh đầu tiên của cuộc thi “Project Runway Vietnam” mùa giải 2015 vào ngày 11-5-2015 vừa qua bỗng trở nên nổi bật bởi sự ái ngại, thậm chí hoảng sợ của công chúng. Là cuộc thi tìm kiếm những nhà thiết kế thời trang tương lai, tất nhiên yếu tố thời trang đặc biệt được chú trọng. Thế nhưng, thay vì thấy được sự mới lạ, công chúng chỉ thấy sự lập dị, thậm chí quái dị của những nhà tạo mẫu tương lai. Thưa các nhà tạo mẫu tham gia chương trình, để trở thành người nổi bật không khó, các bạn chỉ cần ăn mặc như 1 NGƯỜI BÌNH THƯỜNG là trở nên ĐẶC BIỆT trong cái đám dị hợm đó rồi! Không biết ban giám khảo nghĩ thế nào chứ tôi mà ở đấy thế nào tôi cũng báo CÔNG AN PHƯỜNG, TSB chúng mày đi thi hay chúng mày đi NHÁT MA bố mày thế hả???
7, Sở Giáo dục và Đào tạo Quảng Nam cho rằng, nguyên nhân số tiền thưởng của học sinh giỏi cấp 2 ở Tam Kỳ bị treo là do thủ quỹ "quên". Vụ việc chỉ được phát giác khi một giáo viên dạy trường chuyên có con là học sinh giỏi, gọi điện cho Giám đốc Sở về việc con mình nhiều năm không nhận được tiền thưởng theo quy định. Kiểm tra của Sở Giáo dục và Công an Quảng Nam cho thấy, từ năm 2010 đến 2013, trường THPT chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm (Tam Kỳ) có 182 học sinh được nhận phần thưởng với số tiền 77 triệu đồng, tuy nhiên, khoản tiền này không đến được học sinh. Có gì mà ngạc nhiên, đến Bộ trưởng còn quên nữa là cái đứa thủ quỹ quèn! Quan trọng là giờ nó NHỚ ra chưa, nó quên ở chỗ nào, ai chỉ đạo nó quên, quên bao nhiêu khoản rồi, còn quên thêm cái khoản gì nữa không, sau này thôi hay còn quên tiếp…Có phỏng các bạn nhỉ???
8, Thay vì nghe nhạc trẻ giống các bạn đồng trang lứa, Trần Văn Bằng thường nghe các bản mp3, video giảng giải khoa học Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh để giải trí trong lúc đi xe buýt, đi bộ, giữa giờ nghỉ… Bộ môn khoa học này là đam mê của em, Bằng cùng với các thành viên đội tuyển Hà Nội vừa giành giải Nhất chung cuộc Hội thi Olympic toàn quốc các môn khoa học Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh “Ánh sáng soi đường” 2015 được tổ chức vào đúng ngày sinh nhật Bác 19/5. Cuối cùng thưa các bạn trẻ, sau Ngô Bảo Châu, VN chúng ta lại có thể tự hào về 1 tài năng xuất chúng khác, tôi tin sau này, Trần Văn Bằng của chúng ta sẽ tìm ra cách chứng minh thành công BỔ ĐỂ khó nhất thế giới: “Đi lên chủ nghĩa xã hội là con đường tất yếu đối với tất cả nhân loại”! Tôi khuyên em lên làm thế này, chia làm 03 bổ đề cho nó dễ hơn mà lại nhiều giải, mới đầu Bằng hãy chứng minh Bổ đề 1: Đi lên CNXH, sau đó đến bổ đề 2: Là con đường tất yếu! Cuối cùng và khó nhất là bổ đề 3: với TẤT CẢ NHÂN LOẠI! Hãy luôn cố gắng và vững tin với con đường em chọn, Gia đình và cả XH luôn Ở PHÍA SAU em, giải Oscar đang chờ Bằng ở PHÍA TRƯỚC!
9, Sơn Đoòng CAVE (xin hiểu là HANG ĐỘNG, mặc dù tôi rất thích cái ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu các bạn!) lên sóng TH Mỹ khiến cả thế giới ngưỡng mộ, cả VN tự hào về những gì thiên nhiên ban tặng cho đất nước chúng ta: CAVE của chúng ta quá đẹp! Tuy nhiên, quản lý khai thác và vận kỳ quan đó thế nào để thu lợi mà không gây ảnh hưởng đến nó mới là vấn đề quan trọng. Theo tôi cứ đấu giá quốc tế, sau này đủ trình độ mình lấy về khai thác. Tất nhiên SAU NÀY là khi nào thì tôi đếu biết, CHẮT tôi chắc nó biết!
10, “Theo kết quả giám định của Viện Khoa học lâm nghiệp, xác minh từ nguồn gốc nơi cung cấp, xác định cây trồng trên tuyến đường Nguyễn Chí Thanh là cây Mỡ”, từ kết luận này, Thanh tra thành phố kiến nghị Hà Nội kỷ luật tập thể, cá nhân lãnh đạo Sở Xây dựng. Thưa quý vị và các bạn, việc khó khăn bây giờ là có tiếp tục thay cây hay không, thay cây gì, sử lý cây Mỡ thế nào, nhổ đi hay trồng thêm cây NẠC, vạc tiếp cây XƯƠNG???? … Nói chung là khó đấy quý Sở ạ!
11, Chiều 6-3, tại cuộc họp báo về điều chỉnh giá bán lẻ điện, Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) Đinh Quang Tri cho biết chi phí đầu vào của ngành điện đã tăng 12% kể từ lần điều chỉnh giá gần đây nhất là ngày 1-8-2013 cho đến 31-1-2015. Vì thế, theo ông Tri, nếu tăng giá điện 12% thì lợi nhuận của EVN đạt 3%-4%, với mức tăng giá điện 7,5% như hiện nay thì lợi nhuận đạt được 1%, EVN tăng doanh thu khoảng 13.000 tỉ đồng, tránh lỗ được 12.000 tỉ đồng trong năm 2015. Cũng nhờ điều chỉnh giá điện, EVN dự kiến có lãi khoảng 1.500 tỉ đồng trong năm 2015. Đây là sáng kiến kinh doanh tuyệt vời mà ngành điện đã SÁNG TẠO trong thời gian gần đây, đó là NHỜ NHÂN DÂN cả nước GÁNH LỖ cho ngành! Vậy kiến nghị Bộ Công thương cho phép đổi tên Tập đoàn Điện lực VN thành Tập đoàn Điện - LỰC NHÂN DÂN!
12, Bphone vừa trình làng ở Hà Nội, được ông Nguyễn Tử Quảng, CEO của Bkav liên tục nhắc những thông điệp: "nhất thế giới", "hàng đầu thế giới", "thật tuyệt vời", "không thể tin được". Ông Quảng liên tục khẳng định, Bphone là chiếc điện thoại đẹp nhất trên thế giới và là smartphone đầu tiên trên thế giới sử hữu kiểu dáng phẳng, loại bỏ hầu hết các chi tiết thừa. THẬT LÀ KHÔNG THỂ TIN NỐI, cuối cùng anh Quảng nổ cũng cho cả thế giới biết là anh Nổ có căn cứ, tất nhiên vẫn còn nhiều ý kiến về giá cả, sơ xuất về phần mềm lấy nét sau, đạo nhạc chuông, so sánh với Iphone 6…Nhưng phải tự hào mà nói rằng: Giờ đây, VN đã có Smart phone của mình! Tuy nhiên bán cho ai và ai sẽ mua lại là việc riêng của anh Quảng! Cá nhân tôi sẽ mua nếu giá tầm 6-7 củ để ủng hộ hàng Việt, chứ 11 củ cho phiên bản 16gb thì thật là không thể MUA nổi! Cũng phải nói thêm rằng, anh nổ cũng tốt, nhưng nếu anh khiêm tốn hơn tôi tin nhiều người sẽ yêu mến và ủng hộ sản phẩm của anh hơn, việc anh đứng ra giới thiệu Bphone tương tự như Steve Jobs là 1 cách bắt chước sai lầm! Cả nước Mỹ yêu mến và kính trọng ông ấy, nhưng ở VN và với cá nhân anh thì ngược lại! Dù sao cũng phải nói rằng: Chúc mừng anh Quảng nguyên tử!
13, Thời gian gần đây, cái tên Phạm Văn Hà bỗng dưng nổi như cồn trên mạng xã hội nhờ những bộ ảnh phản cảm và có phần lố lăng. Bộ ảnh bán nude với chủ đề “Thiên thần ánh sáng" khiến công chúng lắc đầu ngán ngẩm vì độ sến sẩm xen lẫn ảo tưởng của vị doanh nhân. Bộ ảnh được anh thực hiện với chủ đề "Thiên thần ánh sáng" nhưng trang phục và phụ kiện lại có phần quái đản không đi đúng với ý nghĩa mà nội dung chủ đề muốn mang lại. Theo tôi doanh nhân Hà cứ kệ mẹ cái bọn gato với thể hình của anh, nghệ thuật là cả một vấn đề mà đôi khi để thẩm định nó không thể bằng ngôn ngữ. Tuy nhiên theo tôi anh nên có vài lời khuyến cáo khi đăng ảnh, ví dụ như: Đừng xem khi đang ăn cơm! Vì TSB anh làm tôi suýt nôn mất miếng cá hồi khi nhìn cái ảnh anh đang bay trong cái khăn xô trông như nhà có ĐÁM. Về mặt thể hình, tôi cho rằng ở tuổi của anh như vậy là ổn rồi, tuy nhiên để lần sau anh có những bức hình đẹp hơn tôi khuyên anh thế này:
- Thứ nhất: Anh nên tẩy giun thì bụng sẽ nhỏ hơn.
- Thứ 2: Nếu đã cạo lông nách thì anh phải cạo tất cả các loại lông kẻo nhiều đứa độc mồm lại bảo anh tiến hóa chưa hết.
- Thứ 3: Đừng lấy tên Thiên thần kẻo các cháu nhi đồng đéo tin vào truyện cổ tích nữa.
- Thứ 4: Nếu anh có 1 khẩu súng, giúp tôi 1 việc nhỏ thôi: anh nên bắn chết mẹ nó hết đội ngũ Stylist, Fashion, Photographer, Make up… ấy đi. Tôi không biết anh mất bao tiền nhưng anh cứ tin tôi, nền nhiếp ảnh nước nhà bị hiếp dâm như vậy là đủ rồi!
14, Theo báo cáo gửi QH của Bộ trưởng Nội vụ Nguyễn Thái Bình, mức lương cơ sở hiện hành của bộ trưởng khoảng 14,4 triệu đồng/tháng. Điều đó cho thấy, với tình hình giá cả leo thang hiện nay, đến cả Bộ Trưởng cũng khó mà có cuộc sống sung sướng được. Ấy vậy mà cái gì chúng ta cũng đổ lỗi cho BT, hở cái gì cũng chê BT, lỗi 1 chút thôi mà báo chí làm nhặng cả lên, đánh máy nhầm mà XH coi như chết người, khớp vài con số mà họp Quốc hội cũng đem ra chất vấn, … Trời ôi sao bấy lâu nay người ta không công bố cho nhân dân biết BT kham khổ thế nào, lĩnh lương như vậy nhiều ông bà bỏ việc đi tuần hành cây xanh lâu rồi! Mà cả tôi nữa chứ, bản tin nào cũng nhắc đến các BT, ai mà cũng như tôi thì riêng việc khiến BT HẮT HƠI cũng hết thời gian làm việc, ối giời ôi tôi ÂN HẬN quá đi thôi! Mà lương tôi với lương BT xấp xỉ nhau đấy, không hiểu vợ BT nói thế nào chứ mỗi lần đưa lương cho vợ, vợ tôi hay nói thế này: MK cái gì đây hả, LƯƠNG hay ông cho tôi tiền MUA RAU???
Nay, tôi xin chân thành xin lỗi các BT!
Người ĐỒNG LƯƠNG với BT: HHN!