Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

Tản văn: Nhầm CCC!


Các bạn có công nhận với tôi rằng trong cuộc sống này nhầm lẫn là chuyện bình thường và hoàn toàn có thể xảy ra bất cứ lúc nào! Nhân dân nhầm là thường xuyên nhưng cơ quan nhà nước nhầm cũng như cơm bữa; ví dụ như vụ Bộ GD&ĐT nhầm quả 34 ngàn tỷ cho cái đề án Cải cách giáo dục này, Bộ Giao thông nhầm việc Nhật Bản tài trợ 2 tỷ USD xây dựng sân bay Long Thành này, rồi bệnh viện Hướng Hóa – Quảng Trị tiêm nhầm vắc-xin viêm gan B bằng thuốc độc khiến 3 trẻ em tử vong này, bênh viện trao nhầm con 42 năm này … Nhiều lắm!!!
Đa số sự việc nhầm lẫn thường mang lại kết quả TIÊU CỰC nhiều hơn là TÍCH CỰC có đúng không nào? Tuy nhiên không phải tất cả đều là như vậy, ví dụ như là…
1. Tôi nhầm:
Tôi có thằng bạn tên V nhà ngay phố Đình Ngang, nhà nó 5 tầng nhưng chật lắm, lại những 4 anh em trai sàn sàn nhau trông như trứng gà với trứng vịt. Một lần, vào buổi trưa tôi đến nhà nó mượn quyển sách, tôi gặp mẹ nó dưới tầng, tôi hỏi:
- Bác cho cháu gặp thằng V!
- Nó ngủ trên tầng 2 ấy!
Thế là tôi leo lên tầng 2, gặp thằng bạn tôi đang trùm chăn ngủ, tôi liền xà vào BÓP D** ngay, hồi ấy bọn tôi hay đùa kiểu đó, vừa bóp tôi vừa nói:
- Dậy nhanh! Tao mượn quyển sách!
Nó lập tức vùng ngay dậy, khi nó hất chăn ra nhăn nhó nhìn tôi thì tôi thực sự hoảng hốt, thằng ANH CẢ nó chứ đ** phải nó! Dơ quá thể đáng, tôi chống chế!
- Ô, chết mẹ em nhầm! Em cứ tưởng anh là thằng V!
- Nó ngủ tầng 3! Nhầm cái CCC ấy mà nhầm! Cút cha mày đi!
Thì đúng là BÓP nhầm CCC rồi còn gì! Tôi lại leo lên tầng 3, xấu hổ đ** thể chịu được, ngần này tuổi còn đi BÓP D** nhầm, điên hết cả ruột! Lên tầng 3 tôi thấy ngay thằng bạn tôi đang ngủ, lần này đ** thể nhầm được vì nó mặc đúng cái quần đùi đi đá bóng với tôi. Thế là tôi lại lao vào BÓP thật lực!
- Á Ạ A!!! Nó hét lên đau đớn rồi vùng dậy…
Ôi cái đạp con mèo! Vẫn đ** phải thằng bạn tôi, thằng anh thứ 2 của nó! Tôi gần như đái mẹ ra quần, ấp úng…
- Ôi em xin lỗi em nhầm! Anh mặc cái quần đùi giống của thằng V quá!
- Nhầm cái CCC, giống cái CCC! Mày bóp vỡ mẹ cà tao rồi mà mày kêu nhầm à???
- Em xin anh đấy! Em thề là em nhầm thật! Em …
- Đang yên đang lành mất mẹ nó ngủ! Nó ngủ tầng 4 chứ ngủ đây đ** đâu! Cút cha mày đi!
- Dạ, em xin lỗi! Em lên tầng 4!
Cuối cùng tôi cũng tìm được thằng bạn tôi nhưng tôi đ** dám BÓP nó nữa vì tôi chỉ sợ nhầm! Thật may là BỐ nó ngủ ở tầng 1 chứ bóp nhầm quả đấy thì chui xuống lỗ nẻ! MK! Vậy là từ đó về sau tôi bỏ hẳn cái trò bóp d**, cái trò đó đ** có tí văn minh nào các bạn nhỉ!
Mà tôi nói các BÀ ấy, cười cái gì, bỏ ngay cái trò đó đi nhé!
2. Bà cô tôi nhầm!
Cô tôi năm nay hơn 60 tuổi, Việt kiều yêu Mỹ … à nhầm… Việt kiều Mỹ nhưng yêu nước. Hồi trẻ cô tôi xinh lắm, bao ông chết lên chết xuống cô tôi có thèm để ý, cô chỉ thích lấy TÂY mà phải là Tây MỸ chưa dăm ba cái loại Châu Âu cô tôi đếch ưa!
Giờ cô tôi định cư hẳn ở Mỹ, về hưu nên cô tôi hay được con cháu cho tiền mua vé máy bay bay từ Mỹ về Việt Nam chơi cho vui, với lại để vơi bớt nỗi nhớ người yêu cũ ở quê nhà. Vừa rồi cô tôi về chơi tầm nửa tháng, vé máy bay khứ hồi ngày về cô xem rất kỹ rồi cất đi ngay. Cô tôi căn dặn con cháu đúng thứ 3 ngày đó thì bố trí xe đưa cô ra sân bay.
Hôm đưa tiễn cô tôi về Mỹ, gia đình bè bạn bà con khối phố tiễn đưa cứ như tìm đường cứu nước, gớm gớm chết chết xúc động nghẹn cả lời. Ra đến sân bay còn lưu luyến tiễn đưa nước mắt ngắn nước mắt dài, con cháu gạt nước mắt mấy lần mới chịu để cô ra quầy check in. Lúc cô tôi đưa cái vé ra thì con bé quầy check in nó nhìn đi nhìn lại rồi bảo:
- Ôi, cô ơi cái chuyến bay này… nó bay … từ ngày hôm qua rồi cô ạ!
- Ô …!!!????!!
Cả đại gia đình mồm tròn vo như trứng gà ta! Khỏi phải nói cô tôi sốc thế nào! Cô tôi nhầm cmn ngày bay mà tổ sư cái máy bay có 1 ngày mà nó không chịu chờ đợi cô tôi chứ đâu như ông người yêu cũ bao năm vẫn chờ cô tôi bỏ chồng để quay lại yêu ổng, may mà chưa HÓA ĐÁ. Mà khổ hơn nữa là giờ mua lại vé 1 chiều nó đắt chả kém vé khứ hồi là mấy.
- Đúng là CON TRÙNG TRỤC! Cô tôi bảo vậy: Vừa ngu vừa nhục mày ạ!
Cuối cùng thì cô cũng về được Mỹ, tiếc là lần này số lượng người đi tiễn giảm đi 99%. Có lẽ mọi người sợ chia tay cô lưu luyến quá máy bay nó sốt ruột lại bay mất chăng?
Từ đó trở đi cô tôi bắt đầu có cảm tình với đàn ông Việt Nam hơn, đặc biệt là những người yêu cũ luôn chờ cô từ hồi cô còn trẻ đến già, từ lúc thông thái đến khi lẫn lộn hết cả mọi thứ! Cô nhỉ?
3. Thằng em tôi nhầm!
Tôi có thằng em cùng cơ quan, cũng kiến trúc sư, mà phàm đã là KTS thì các bạn biết rồi đấy, lũ thổ tả ấy chúng nó chém gió như rồng. Tôi đ** tin thằng này lắm nhưng câu chuyện sau đây nó đưa cả người yêu nó ra để thề, nó bảo: “Em mà nói dối thì mồm bạn gái em THỐI!” Thế là tôi tin ngay, rồi nó kể:
Em với ông già hồi ở quê hay đi săn lợn rừng ở rừng Hà Tĩnh gần biên giới Lào. Một lần, em với ông già nhìn thấy dấu chân của 1 con lợn rừng cỡ phải 70kg thế là 2 bố con em lần theo. Con lợn rừng này rất khôn, nó cứ đi theo sườn đèo nên bố con em lần theo cả ngày trời, đến gần chiều nhìn thấy nó đang ăn cỏ. Ông già và em đồng loạt nổ súng, con lợn trúng đạn vào chân vùng chạy, em với ông già xách súng chạy theo. Con lợn chạy thẳng lên đỉnh đèo thì dừng lại rồi ngã vật ra đất. Em với ông già xông lên chĩa súng vào đầu nó để làm 1 phát ân huệ thì nhận ra đang ở trong 1 cái chuồng lợn… Ôi cha mẹ ơi cơ man nào là lợn anh ạ, phải cả chục con! Đ** phải lợn rừng, lợn nhà của bọn dân tộc nó thả mới đau chứ. Lúc hăng máu cả bố cả con đ** để ý, lúc nhận ra định chuồn thì nhìn quanh thấy gần chục đồng bào, ông nào cũng súng săn với ná đằng đằng sát khí. Thế là dân bản nó giữ 2 bố con em lại, cái lão trưởng bản chỉ mặt 2 bố con bảo rằng:
- Cả đời tao chưa bao giờ thấy thằng thợ săn mà đi bắn lợn TRONG CHUỒNG như 2 bố con chúng mài! Thế chưa bao giờ nhìn thấy lợn rừng à???
Nhục đ** thể tả được! Hóa ra lợn dân tộc người ta thả rông khắp cả đèo anh ạ! Cuối cùng phải đền cho dân bản 2 triệu rồi tặng luôn con lợn lại cho người ta bớt giận rồi 2 bố con lủi thủi ra về. Mà đã hết đ** đâu!
Lúc về trời đã nhập nhoạng tối, đang leo xuống đèo thì em nhìn thấy có con gì sột soạt trong bụi cây, linh tính mách bảo em đó là 1 con gấu ngựa. Em liền bảo với ông già:
- Hình như con vừa nhìn thấy con gấu ngựa nó đang trốn trong bụi cây phía kia bố ạ! Giờ làm gì bố!
- Mày bắn vào gốc cây để nó chạy ra thì bố bắn nhé!
Thế là em làm bòm 1 phát vào gốc cây! Ối cái đạp con mèo! Anh biết chuyện gì xảy ra không? Ngay lập tức CON GẤU nó hét lên:
- ĐỪNG BẮN! EM XIN HÀNG!
Ối giời ôi may là em ngắm vào gốc cây chứ ngắm vào bụi cây thì giờ này mẹ em đưa cơm cho cả hai bố con rồi! Suýt cho 1 thằng “đi theo dấu chân lợn rừng” lên nóc tủ ngồi! Mà cũng may là thằng thợ săn đó gặp bọn em chứ không cứ đi theo dấu chân lợn thế nào cũng đền 2 củ cho bọn dân tộc.
Giờ mỗi lần nhắc đến săn bắn là ông già em dẹp ngay, ông bảo: Săn nhầm lợn nhà thì chỉ mất tiền thôi chứ săn nhầm người thì tao với mày ăn cứt CẢ ĐỐNG! Mà giờ còn đ** con thú nào cho mình săn đâu, chúng nó đặt bẫy bắt hết cụ từ lâu rồi!
Tôi nghe nói hiện tại 2 bố con nó vẫn săn với nhau, nhưng là săn con … LÔ!
4, Thằng anh tôi bị nhầm!
Thằng anh tôi cũng kiến trúc sư, sinh năm 75 hơn tôi 1 tuổi. Anh tôi nhận cải tạo cái biệt thự cho gia đình thằng bạn học cấp 3 con ông sếp khá to của 1 công ty nhà nước. Hôm đến nhận mặt bằng thi công thì anh tôi bận không đi, 2 bố con thằng bạn nhận bàn giao rồi hôm sau chỉ cho ông anh tôi vào thi công. Ông anh tôi thi công được tầm 45 ngày, cơ bản đã hòm hòm liền gọi 2 bố con xuống nghiệm thu phần điện nước và ốp lát… Đúng 11h trưa nghiệm thu cơ bản xong xuôi đang định rủ nhau đi làm vai cốc bia cho mát ruột thì bỗng từ đâu 1 đoàn người kéo đến, mặt đằng đằng sát khí, thằng cha đi đầu lao vào chửi ngay:
- Ôi giời đất ôi! Chúng mày… chúng mày làm gì nhà tao thế này hả trời đất ơi! Ôi giới ôi chúng mày sửa bung bét nhà tao ra thế này à? Ôi giời ôi! Hèn gì cả tháng nay tao đứng ngồi không yên, ruột nóng như lửa đốt mà đ** biết cái chuyện gì? Thì ra, thì ra…Đứa nào phá nhà tao thế này???
- Anh cứ bình tĩnh! Đây là nhà tôi …Thằng bạn hốt hoảng phân bua…
- Nhà nào của mày! Đây mày đọc hợp đồng của tao đi… đúng nhà số 18 không? Nhà mày số bao nhiêu?
- Nhà em số 16! Đây là nhà số 16!
- Ôi thôi chết rồi! Ai bảo mày đây là căn 16?
- Ô …thế đây không phải căn …16 à?
- Ôi giời ôi! Tao lậy bố con chúng mày đấy!
Thôi xong, nhầm cmn nhà các bạn ạ! Hai bố con đi nhận nhà rồi về chỉ nhầm nhà có chết mẹ người ta không! Cả cái dãy biệt thự nó giống nhau chỉ xây thô chưa hoàn thiện nên không có biển số nhà, đến nhục!
Thằng chủ nhà nó gần như phát cuồng, nó vừa đi kiểm tra nó vừa gào thét:
- Ôi giời ôi! Quân giết người! Nó làm tan hoang nhà tôi ra thế này! Mà năm nay tôi có được tuổi làm nhà đâu cơ chứ! Hèn gì dạo này người như đi mượn, ốm lên ốm xuống, cả tháng đ** chén được phát nào ra hồn!
- ….???!!!
- Ối giời ôi lại cái gì thế này! Tao có định sửa như thế này đâu! Cái toa-lét của tao chúng mày chuyển mẹ nó đi đâu rồi …Ô sao cái phòng khách chuyển ra đây à? Ô sao cái phòng ngủ chúng mày lại sửa theo hướng này rồi hả giời? Ô …A …Ô…
Cứ thế, thằng chủ nhà vừa đi vừa “ô” “a” vừa chửi vang cả 1 góc đô thị! Khỏi phải nói 2 bố con và cả ông anh tôi đau khổ thế nào, ông bố bảo:
- Sao hôm trước tao chỉ căn kia mà mày lại hoàn thiện căn này?
- Rõ ràng bố chỉ cho con căn này chứ có phải căn kia đâu!
- Tao phát điên với mày mất con ạ! Ông bố than vãn: Đời tao chưa bao giờ nhục như thế này! Anh cho tôi xin lỗi, con tôi nó nhầm!
- Nhầm cái CCC ấy mà nhầm! Chưa bao giờ nhục như thế này à? So với tôi thì bố con ông chưa là gì đâu! Thằng chủ nhà kết luận.
Nhưng đấy là nó chưa tính cho cả ông anh tôi, thi công hơn tỷ bạc chưa nghiệm thu thì nhầm cmn nhà. Cuối cùng sau nhiều lần điều đình thì coi như mất không phần hoàn thiện, quay sang hoàn thiện căn 16 từ đầu, căn 18 nhầm thì chủ nhà nhân nhượng cho không phải xây lại như cũ mà để tạm vậy sang năm nó hoàn thiện và điều chỉnh tiếp.
Vụ này anh tôi thiệt hại không nhiều nhưng mất thời gian và công sức, tuy nhiên thằng chủ nhà bị nhầm về sau vẫn gọi anh tôi sửa tiếp vì theo nó thì “ Chỉ có mày mới biết mày sửa lại những gì mày …đã sửa”. Thôi thì coi như của đi thay người!
Sau này anh tôi thành lập công ty riêng chuyên về hoàn thiện nội thất và cũng dần khẳng định tên tuổi! Có điều bây giờ mỗi lần nhận bàn giao công trình bao giờ anh cũng có mặt! Anh tôi bảo: “Nhiều cái nhầm thì sửa được, nhưng có cái nhầm thì ĂN CCC ngay!”
Các bạn thấy đấy, sau những sự nhầm lẫn đáng tiếc, cá nhân chúng ta đều phải trả giá nhưng phần nào đó chúng ta đều từ bỏ những thói quen có hại cho bản thân. Cái tác hại to lớn nhất không phải là nhầm mà là KHÔNG CHỊU NHẬN là NHẦM! Tệ hơn nữa là nếu nhầm thì phải XIN LỖI, BỒI THƯỜNG và KHẮC PHỤC chứ không thể CHẦY CỐI đòi hoá đơn ở tù như cái vụ ông Chấn được các bác ạ! Đạp con mèo!
Chú thích:
“ CCC ” xin đọc là CẢ CỦ CHUỐI mặc dù tôi vẫn thích cái ý nghĩ đầu tiên của bạn hơn!
Ps: Đề nghị các bạn đọc xong nhớ like nhé, chứ quên like thì có ccc mà đọc nữa ấy!
Đây là công ty của anh tôi https://www.facebook.com/khonggiannoithatgiadinh/?__mref=message

1 nhận xét: